Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đã gọi là người cũ thì có bao giờ vui

2021-10-01 01:30

Tác giả: Trương Thanh Thùy


blogradio.vn - Biển ngoài kia vẫn hát khi lòng tôi rỉ một giọt thương đau. Tôi và em cứ thế, im lặng ngồi cạnh nhau, biển ở rất xa mà mùi rong rêu cứ lại gần hai đứa. Rồi phải gọi nhau là mùa cũ và người cũ. Mùi rong rêu lúc nào cũng buồn.

***

Khoảnh khắc ấy dường như chậm, rất chậm, khi tôi và em bước qua nhau. Mùi rong rêu của tháng ngày cũ ùa về, vỡ tan, nghe ẩm ướt và buồn dài bất tận. 

Tôi lục lọi trong mớ ký ức đóng bùn hình ảnh của một người quen cũ, giờ thành xa lạ đủ để lãng quên, và tôi tìm thấy em đang cuộn mình giữa cuộc đời đen - trắng.

Khoảnh khắc ấy rồi cũng chỉ là thực tại phải trôi qua rất nhanh như bước chân em bước qua đời tôi không có đến một giây chần chừ nhìn lại. Chiều thả hoang hoải giữa mùi cũ của những rong rêu. Tôi với tay ngược về phía bóng lưng em - gầy còm và cô đơn đến lạ.

Tôi tự hỏi, có thể giữ em ở đây mãi mãi, đừng để tuột vào vùng ký ức rồi sẽ đánh rơi. Em vẫn đi, băng thẳng vào dòng đời tấp nập, để rớt lại phía tôi một cái cười buồn.

Chiều vãng nắng, vãng người và vãng cả yêu thương để tôi trơ lại với cô đơn dài như thế kỷ, mỏi mòn bước về phía không chừng. Tôi đếm những bâng khuâng, những nhớ thương về khoảnh khắc chỉ vừa trôi qua vài giây trước, lúc đó có em và có cả mùi rong rêu.

Quá khứ của tôi có những chiều liêu xiêu, một mình chân trần chạy trên đồi cỏ vắng, hát cùng nắng và khóc cùng sương. Quá khứ của tôi có những đêm ẩm ương nhặt vui buồn lẫn vào nhau như một lời đánh đố, rồi tung tất cả ra ngoài con ngõ nhỏ, để gió cuốn đi.

cac-cung-hoang-dao-doi-dien-voi-cac-thach-thuc-nhu-the-nao-scaled

Quá khứ của tôi có dã quỳ ướp vàng những ngọt nhạt mối tình đầu bị người ném về vùng quá vãng, để lại trong tôi những gợn lăn tăn sóng, nhỏ mà rất đau. 

Tôi gói ghém cả quá khứ lại rồi vo tròn, đắp rong rêu lên trên, đợi đến ngày chăm bón mớ mặt nạ vẫn cố che chở cho những buồn đau cũ. Tôi cần nắng. Quá khứ của tôi cần nắng. Những giọt nắng ở nụ cười của em.

Tôi từng một lần hỏi em, liệu bọn mình có thể ngồi cạnh nhau, chỉ để lặng im và biết rằng còn người kia bên cạnh. Câu trả lời của em rơi vào thinh lặng, tôi với tay tìm.

Tôi đã từng một lần hỏi em, liệu bọn mình có thể yêu nhau, chỉ để không còn hai bóng người mãi đơn độc giữa ồn ào cuộc đời. Câu trả lời của em vẫn chỉ là lặng im, hoặc giả, em đã gửi vào sóng biển đêm xô tràn bờ cát. 

Biển ngoài kia vẫn hát khi lòng tôi rỉ một giọt thương đau. Tôi và em cứ thế, im lặng ngồi cạnh nhau, biển ở rất xa mà mùi rong rêu cứ lại gần hai đứa. Rồi phải gọi nhau là mùa cũ và người cũ. Mùi rong rêu lúc nào cũng buồn.

© Trương Thanh Thùy - blogradio.vn

Xem thêm: Xin đừng biến mất khỏi cuộc đời em

Trương Thanh Thùy

Cảm ơn đời còn có chữ nghĩa...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc là không... nghĩ nhiều

Hạnh phúc là không... nghĩ nhiều

"Overthinking" là một hội chứng tâm lý suy nghĩ quá mức và có thể dẫn đến trầm cảm. Đôi khi, hạnh phúc của một cuộc hôn nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng khi ta cưới một người… overthinking, nhìn đâu cũng ra lo lắng!

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

back to top