Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con chỉ mong bố mẹ của con hạnh phúc thôi

2022-01-19 01:10

Tác giả: trần mianh


blogradio.vn - Bởi vì con khôn lớn rồi, cuộc đời đã dạy cho con rất nhiều điều, cũng giúp con thấu hiểu những vất vả, khổ cực của bố mẹ. Bố mẹ nuôi con lớn đã chịu bao khó nhọc, con không muốn mãi làm bố mẹ lo lắng, con muốn thấy bố mẹ vui vẻ.

***

Bố mẹ bảo rằng càng lớn con càng ít nói chuyện với bố mẹ, ngày càng xa cách bố mẹ. Có lẽ một trong những điều làm bố mẹ buồn khi con trưởng thành là khi chúng con đã đủ lông đủ cánh khao khát bay đến những chân trời mới, rời xa vòng tay ôm ấp của cha mẹ, khiến bố mẹ không tránh khỏi cảm giác cô đơn, tủi thân, thậm trí là mất mát. Nhưng có phải tình cảm cũng vì thế mà xa cách.

“Cha mẹ nào mà chẳng thương con”. Đúng vậy, đối với cha mẹ con cái là điều tuyệt vời nhất mà ông trời ban cho. Nhưng mà đối với chúng con, được sinh ra làm con của bố mẹ cũng là điều hạnh phúc và may mắn nhất cuộc đời này. Cho dù cuộc sống có những lúc khó khăn, có lúc cãi vã, hiểu lầm, thậm trí có lúc con từng ước con không phải con của bố mẹ thì sau cùng tình yêu con giành cho bố mẹ cũng sẽ không thay đổi.

Khi con còn nhỏ, đi học nhìn thấy bạn bè đi chiếc giày búp bê đẹp, con rất ghen tị. Thế là về nhà con cũng đòi mẹ mua cho con đôi giày giống thế. Nhưng mẹ mắng con, bảo con chỉ tùy hứng, mua về cũng chẳng đi. Con giận lắm, con còn nghĩ mẹ không thương con, chắc con không phải con ruột của bố mẹ. Nhưng mà mấy hôm sau mẹ vẫn mua cho đôi giày ấy. Khi con học năm nhất đại học, con bị ốm, phải nhập viện, con vốn định giấu mẹ, nhưng đến tối bác sĩ thông báo rằng bệnh của con có thể nghiêm trọng hơn. Con vừa khóc, vừa gọi điện cho mẹ. Thế là bố mẹ thuê xe lên viện ngay trong đêm đó. Qua điện thoại, con biết là mẹ đã khóc rất nhiều, khóc nhiều hơn con, cũng lo lắng hơn con. Con sợ lắm, con sợ mình mắc bệnh nặng, nhưng con còn sợ mẹ của con đau lòng, suy sụp hơn. Khoảnh khắc đó, con thực sự rất ghét bản thân mình. Sau này, càng trưởng thành, những chuyện không vui cũng càng nhiều, con lại càng muốn che giấu đi, nhất là với bố mẹ. Bởi vì...

Bởi vì con khôn lớn rồi, cuộc đời đã dạy cho con rất nhiều điều, cũng giúp con thấu hiểu những vất vả, khổ cực của bố mẹ. Bố mẹ nuôi con lớn đã chịu bao khó nhọc, con không muốn mãi làm bố mẹ lo lắng, con muốn thấy bố mẹ vui vẻ. Vì thế con mới thu mình lại, ít nói chuyện, vì mỗi lần nói chuyện với bố mẹ, con sợ sẽ không kìm được mà bật khóc.

Khi bố mẹ hỏi con có khỏe không, khi bố mẹ dặn con nhớ ăn uống đầy đủ, giữ gìn sức khỏe, khi trời chuyển mưa hay những ngày Hà Nội trở gió lạnh, mẹ lại gọi điện nhắc con mang áo mưa, mặc áo ấm, con thật sự không nén nổi nước mắt, cũng không biết bố mẹ ở nhà có khỏe không, hay cũng sẽ giấu con để con yên tâm. Rồi những nếp nhăn trên gương mặt bố mẹ cứ nhiều hơn, những quầng thâm nơi khóe mắt vì những đêm mất ngủ, những giọt nước mắt lăn trên má vì thương con. Con đau lòng lắm, con lại tự trách chính mình, sao con cứ mãi khiến bố mẹ không yên lòng thế này. Con biết cho dù con có bao nhiêu tuổi, có khôn lớn đến đâu thì trong mắt bố mẹ con mãi là đứa trẻ, bố mẹ sẽ mãi yêu thương, che chở con. Đứng trước bố mẹ con thật sự nhỏ bé, yếu đuối, sợ rằng sẽ òa khóc nức nở, rồi lại làm bố mẹ phiền lòng vì con.

Nhưng xin đừng vì con mà lo lắng, bất an quá nhiều. Con không biết rồi mai này khi con lập gia đình và có con của mình, con sẽ trở thành một người cha, người mẹ như thế nào, nhưng con bây giờ chỉ mong bố mẹ của con có thể sống vui vẻ, an nhàn. Cho dù tương lai phía trước là hạnh phúc, hay khổ đau thì con cũng sẽ dũng cảm đối mặt, rồi con sẽ không sao đâu. Con sẽ sống tốt thôi nên xin bố mẹ hãy yên tâm, và đừng bận lòng vì con. Bởi vì đối với con chỉ cẩn bố mẹ hạnh phúc là đủ rồi.

© trần mianh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 453: Cuộc đời này mẹ dành hết cho con

trần mianh

nothing is impossible

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn

Thích ứng với cô đơn

Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi

Mùa đót chổi

Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Gió qua miền kí ức

Gió qua miền kí ức

Tuổi 18 đôi mươi Cùng những ngày vội vã Hôm nay mưa tầm tã Sao em buồn thế em?

back to top