Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gọi cho bố mẹ!

2021-10-11 01:20

Tác giả: Ha Nhim


blogradio.vn - Tôi ở nhà cùng chị thứ hai và bố, bố đi làm cửu vạn, tức ai thuê gì làm đó. Vui lắm những ngày bố đi làm và mang theo cái bánh, cái quả. Mãi sau này tôi mới biết bánh quả đó là đồ ăn sáng người ta cho bố, bố phần về cho chị em tôi.

***

Tôi sinh ra và lớn lên trong gia đình làm nông, cuộc sống quanh quẩn với vài xào ruộng không đủ ăn. Lúc tôi còn bé tí, bố tôi phải làm đủ nghề rồi đi tha hương cầu thực, ở nhà chỉ có mẹ quán xuyến gia đình cùng cái nghề tráng bánh đa nem mang từ quê ngoại. Tôi nhớ khi đó nhà tôi lúc nào cũng ồn ào vào sáng sớm, bốn mùa bố mẹ phải dậy từ ba bốn giờ sáng. Ngày nắng xung như ngày đông mẹ ngồi áp mình bên cái bếp đắp đất nóng đỏ than, mồ hôi chảy ròng.

Nghề tráng bánh đa nem hồi trước vất vả lắm, những công việc luôn tay như tráng bánh, xay bột - xay bằng cái cối đá thủ công mà mỗi lần xay là muốn oằn cả xương sống, nào phơi bánh, đánh phên, bóc rồi lại cắt bánh... nhiều việc lắm. Lúc bấy giờ tâm hồn non nớt của tôi cảm nhận thấy nhà mình cái gì cũng thiếu, những nhu cầu cơ bản trong tháp nhu cầu của Maslow đều chưa được đáp ứng đủ. Có giai đoạn nhà hết gạo ăn phải đi vay gạo từ một người bác chị gái bố và bị từ chối rằng “gạo đó đủ để cho lợn rồi”, đến giờ khi nghĩ lại mẹ vẫn nói chúng mình vốn chẳng bằng con lợn. Hồi đó nhà phải lâu lắm mới có thịt cá để ăn, tết đến nuôi được vài chú gà thì cũng phải đem bán để có tiền chi phí các đồ sinh hoạt khác.

Hai chị gái của tôi lúc nào cũng nín thở dè dặt chuyện xin tiền đóng tiền học mỗi khi đến kì học, các chị mua bộ đồ học tập gì đó trên lớp về mà bị mẹ mắng muốn tan vỡ tâm hồn. Đỉnh điểm nhất là sự kiện chị cả phải nghỉ học vào một ngày nào đó của lớp 9, nghe mẹ tôi kể, tối đó kêu mỗi câu với chị rằng thôi ngày mai con nghỉ học nhé, chị cụp mắt không nói gì. Hôm sau chị vẫn thức dậy như mọi khi, chỉ khác là không chuẩn bị đi học, chỉ khác là chạy ra cổng be bé bảo chúng bạn “Hôm nay tao không đi học đâu, mẹ tao bảo tao nghỉ học rồi”, rồi đứng đó nhìn chúng bạn cười nói đạp xe đi xa tít.

Lâu lâu sau bố về nhà, mẹ phải gửi chị gái về nhà cậu ở, mẹ cũng bỏ nghề tráng bánh đa nem và đi lên thành phố làm giúp việc, thi thoảng mới về. Tôi ở nhà cùng chị thứ hai và bố, bố đi làm cửu vạn, tức ai thuê gì làm đó. Vui lắm những ngày bố đi làm và mang theo cái bánh, cái quả. Mãi sau này tôi mới biết bánh quả đó là đồ ăn sáng người ta cho bố, bố phần về cho chị em tôi. Ở với bố khác ở với mẹ lắm, bố chiều hơn song cũng dữ lắm, tôi nhớ như in kỉ niệm một ngày bố đi làm đến tối mịt mới về, cơm chưa có, bố có mắng chửi chị rất lâu. Hóa ra là nhà không có gì ăn, có mỗi cơm trắng, chị không dám đi mua chịu nữa vì xấu hổ. Đêm đến khi chị em tôi đang mơ màng ngủ thì ở giường bên kia bố khóc nấc lên xin lỗi chị vì sự bất lực của mình, vậy là ba bố con tôi ôm nhau khóc, tôi chẳng hiểu mấy thấy bố và chị khóc thì cũng khóc.

Nghèo đói thực sự vất vả, nhưng sự bạo lực về mặt tinh thần xuất phát từ việc không hiểu cho nhau giữa người bạn đời mới khiến cả bố và mẹ càng vất vả hơn. Lúc bé chứng kiến nhưng khi lớn trái tim tôi mới đau, đau lắm. Lúc viết những dòng này là tôi đang gọi điện cho mẹ, bố cũng ngồi cạnh không ít lắm mới nhòm vào màn hình, tôi duy trì việc gọi điện cho bố mẹ mỗi ngày, dù chỉ là những câu chuyện mòn nát xoay quanh việc con đang làm gì, bố mẹ ăn cơm chưa, nay con ăn gì?... Nhưng nếu không gọi thì lòng tôi bất an. Cảm ơn vì tôi còn đủ đầy cha và mẹ, cảm ơn vì hai người vẫn còn khỏe.

Cha mẹ không cho ta một cuộc sống hoàn hảo song cha mẹ luôn yêu thương chúng ta một cách hoàn hảo nhất, đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, đừng đổ lỗi cho cha mẹ. Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể và điều tôi hay bạn bạn đều có thể ngay lập tức làm được bây giờ đó là hãy nhấc máy lên và gọi cho cha mẹ.

© Ha Nhim - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 447: Những giọt nước mắt của cha

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Những kỷ niệm ấy sẽ theo bạn suốt cuộc đời, là nguồn động lực để bạn tiếp tục khám phá, trải nghiệm và chinh phục những điều mới mẻ.

Thông điệp từ trái tim

Thông điệp từ trái tim

Gọi nhau hai tiếng đồng bào, Quyết không lại bỏ người nào phía sau. Thôi đành nén lại thương đau, Quân dân cả nước cùng nhau chung lòng.

Nỗi niềm của mẹ

Nỗi niềm của mẹ

Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Nhưng mà, có một điều bạn nên nhớ rằng, xã giao của con người cơ bản không phải là bản năng. Xã giao không phải bởi yêu thích xã giao, mà là bởi sợ cô độc. Chẳng có ai lại thích cô độc một mình cả, dù bạn là người hướng nội đến mấy thì cũng luôn có mong muốn bản thân mình được chú ý.

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Mọi người đều có những định kiến sẵn về mỗi cung, chẳng hạn như Bạch Dương nóng tính hay Song Tử thay đổi thất thường. Nhưng liệu những điều này có đúng?

Người tình không ghen

Người tình không ghen

Anh vẫn vậy, vẫn quan tâm, nhưng vẫn cho cô khoảng thời gian riêng để có thể giao lưu bạn bè, anh không quản thúc cô. Càng ngày cô càng cảm thấy mối quan hệ này có phần lạnh nhạt đi. Phải chăng, nên dừng lại tại đây.

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Cuộc sống này đáng ra mà nói, không có con đường nào là thật sự đúng cả, chỉ là khi bạn lựa chọn rồi thì phải mặc sức cố gắng, mặc sức nỗ lực biến nó thành lựa chọn hoàn hảo nhất.

"Ván bài lật ngửa" - một tác phẩm kinh điển về đề tài điệp viên của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý

“Ván bài lật ngửa” là cuốn tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng trong văn học Việt Nam, xoay quanh cuộc đời và những phi vụ tình báo nguy hiểm của Nguyễn Thành Luân, một chiến sỹ tình báo hoạt động trong lòng địch.

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Đã yêu rồi đâu ai muốn rời nhau Đâu ai muốn cô đơn khi mình còn tuổi trẻ Cho tháng ngày dần trôi qua lặng lẽ Nhớ em nhiều mà chẳng biết phải làm sao.

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

back to top