Ngôi trường mới thân yêu
2021-08-24 01:05
Tác giả:
SUN FLOWER
Năm học mới bắt đầu
Những cánh chim hải âu
Dang rộng mình trong gió
Đón ước mơ học trò.
Một tuần học trôi qua
Nỗi tiếc nhớ xuýt xoa
Biết bao kỷ niệm đẹp
Với tiếng chim líu lo.
Cánh cổng trường rộng mở
Cùng bao trái tim hồng
Giờ tiếng Anh đáng nhớ
Muôn lời giảng nhịp thở.
Chúng em ghi nhớ mãi
Cùng tâm tình gửi lại
Của cô Phú thân thương
Người mở ra con đường
Cho em ngôn ngữ mới
Hành trang bước vào đời
Người mẹ thứ hai ấy
Là cô chủ nhiệm đấy.
Lịch Sử gửi trang giấy
Chúng em yêu biết mấy
Bao câu chuyện xa xưa
Lời giảng tiếng thoi đưa
Thời khắc sao thiêng liêng
Cô gửi tiếng lòng riêng
Vào trang sử dân tộc
Em tiếp thu kiến thức
Cùng cây bút màu mực
Đưa em về quá khứ
Hòa bình hôm nay ư?
Nhờ các vị anh hùng
Lòng yêu nước cháy bùng
Trong con tim học trò
Giọng nói cô dịu hiền
Thời gian như vượt biên
Cô tận tâm chăm sóc
Những học trò nhoi nhóc
Giờ đây đã trưởng thành
Trong bàn tay mong manh
Của cô Hằng thân yêu
Tựa cành liễu liêu xiêu
Đã có lúc cô buồn
Từng giọt nước mắt tuôn
Vì học trò chúng em.
Sổ đầu bài lần xem
Lười học là vô đối
Nói chuyện như mưa xối
Không bao giờ biết lỗi
Để bao nhiêu rắc rối
Khiến cô phải mệt nhọc
Như cây đinh đóng cọc
Phải đoàn kết bạn bè
Yêu thương nhau bạn nhé!
Cô dặn nhiều điều hay
Cho học trò xa bay.
Cảm ơn trường cho ta
Có bạn bè thôi mà
Nhưng là cả bầu trời
Luôn vẫy tay gọi mời
Cả ước mơ kỷ niệm
Dùng thời thơ tiết kiệm
Kể về lũ bạn này
Trao nhau trọn vòng tay
Vui buồn luôn ở bên
Những người bạn quý mến.
Tuy ba năm sắp tới
Ta cùng chung mái nhà
Nhưng thời gian trôi nhanh
Chả mấy lại xa nhau
Nên bạn ơi hãy nhớ
Sau này đừng quên tôi
Dưới mái trường trung học
Biết bao điều chờ đợi
Dang tay đón chúng em
Với kiến thức bao la
Chắc chẳng bao giờ quên
Mái trường thân yêu ơi.
© SUN FLOWER - blogradio.vn
Xem thêm: Lời tỏ tình mùa hạ l Radio Truyện Hay
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bước tiếp hành trình mới
Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình
Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc
Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!
Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ
Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về
Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư
Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề
Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"
Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức
Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."