Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cô gái à, tớ thích cậu mất rồi

2021-08-03 01:24

Tác giả: May 2302


blogradio.vn - Tớ sợ sẽ chẳng còn một tớ như vậy nữa, sợ tớ để một phút dũng cảm này trôi đi mất. Dù sao thì tuổi trẻ chỉ có một lần duy nhất, tớ phải xác định cảm xúc trong tớ cho thật kỹ càng rồi mới tiếp tục hành động sao cho đúng như cậu nói “Câu 1 này cậu phải xác định dạng của nó trước rồi mới làm tiếp được”.

***

Lần đầu gặp cậu là vào năm nhất cấp 3, tức năm lớp 10. Nói gặp cho văn chương vậy thôi chứ tới  đầu năm lớp 11, tụi mình mới chính thức biết nhau.

Lúc đó, tớ chỉ là một thằng nhóc nghịch ngợm, đứng đầu trong những trò chọc phá quái gở và luôn châm ngòi cho mọi màn cười toe toét. Mọi người hay gọi tớ là “Chúa hề” hay “Đứa con của biển cả” vì độ mặn mà và nhây , nhây mọi lúc và bất chấp thời điểm. Nói chung, nếu nói tới lớp 10/1 thì lập tức người ta sẽ nhắc ngay đến “Trọng Phát” - một hũ muối mặn lè không thể thiếu trong các giờ học, mà chẳng ai nhắc tới cậu, Hồng Tâm.

Cậu ngồi cuối lớp, ngay kế bên cửa sổ. Mặt cậu man mác buồn, trên tay cậu lúc nào cũng là một cuốn truyện ,đó là những gì tớ có thể nhớ tới mỗi khi nói đến cậu và cũng là điều duy nhất ngoài tên cậu ra. Cậu khá là nhạt nhòa trong lớp và kể cả trong tâm trí tớ. Cho tới khi cô Ánh chủ nhiệm “chuyển nhà” cho tớ tới tận cuối lớp ngay ở cạnh cậu thì hình ảnh của đó mới bắt đầu trở nên rõ nét.

em_-_64

Những ngày đầu ngồi gần cậu, tớ thật sự rất, rất chán. Vì cậu ít nói, nói thẳng ra là cậu chả bao giờ nói chuyện. Lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào chép bài, không chép bài thì nhìn vu vơ ra ngoài cửa sổ dù ngoài đó chẳng có cảnh gì đẹp đẽ. Mà với một người có miệng hoạt động công sức tối đa 24/7 không ngừng nghỉ như tớ, điều đó kinh khủng ngang với kiểm tra 15 phút đột xuất vậy. Tưởng tượng như đang ngồi ở tít thò lò bên Nam Cực hiu quạnh, lạnh lẽo, chả ai thèm quan tâm. Mấy lần chịu không nổi, tớ cố gắng bắt chuyện mà cậu chỉ nói được vài câu rồi im luôn, như lúc.

“Ê.. ê, tuần sau bà Vân Toán cho kiểm tra đó”.

“Ừ. Vậy hả?”.

“Nghe mấy lớp kia than bài khó lắm”.

“Ừ. Vậy à?”

“Mà bà cô Vân này nghe nói gác khó lắm, “quay” một xíu là bị bắt quả tang liền”.

“Ừ, hay ghê”.

“Cậu còn câu trả lời nào khác ngoài chữ “ừ” ra không vậy ?

“Ờm, sao nữa?’.

Hay những lúc cậu là tớ tức phát điên.

“Ê, ê, làm bài được không ?”.

*gật đầu*

Có khó lắm không ?

*lắc đầu*

“Câu 1 làm sao vậy? Chỉ tớ với”.

“Áp dụng công thức là ra”.

hoc_-_duong_-2

Tớ đã nghĩ “Con gái gì đâu mà kiệm lời quá đi”. Đến ngày phát bài kiểm tra hôm nọ, tớ chán nản đưa mắt nhìn điểm 3 đỏ choét hiên ngang nằm trên khung điểm. Đây không phải là lần đầu tiên tớ nhận “con 3 mèo” huyền thoại và chắc chắn không phải là lần đầu tớ vắt óc suy nghĩ làm sao để giữ nó tránh xa tầm tay nhị vị phụ huynh, tìm cách giấu lẹm nó đi. Bỗng có tiếng nói nho nhỏ phát ra từ kế bên.

“Câu 1 này cậu phải xác định dạng của nó trước rồi mới làm tiếp được”.

Ngẩng đầu lên, tớ thoáng giật mình vì đó là Hồng Tâm, là cậu. Người con gái “kiệm lời” nay đã chịu nói chuyện.

“Xác định… dạng hở?’.

Tớ đáp lại trong ngơ ngác, lộ rõ biểu hiện của thằng chưa bao giờ động tới bài học.

“Ừ, là vậy nè”.

Và cậu bắt đầu giảng giải với cái giọng đều đều không phân biệt cao thấp còn tớ thì nhìn vào cậu như nhìn một hiện tượng lạ vì lần đầu tiên trong đời, tớ nghe cậu nói “nhiều” đến như vậy. Tới bây giờ nghĩ lại, tớ phì cười lắc đầu, ai mà ngờ được cuộc nói chuyện đầu tiên của tụi mình lại là về “Phương trình lượng giác”  rồi mấy cái “sin”,”cos”,”tan”,..nhức cả đầu cơ chứ. Mà chắc cũng không ai ngờ rằng, kể từ đó, tớ đã bắt đầu chú ý tới cậu, dù có hơi muộn một chút.

hoc_-_duong_-_3

Cậu thích đi chơi một mình, thường thì cậu chỉ ngồi đọc truyện trên băng ghế đá trong sân. Tớ không biết là do cậu ngại đông người hay vì cậu thích thế nữa. Chỉ biết là hôm đó, tớ đã chủ động rủ cậu đi chơi một cách khá cồng kềnh và hơi dị nữa. Ai lại rủ con gái đi chơi đá cầu cùng một bọn con trai bao giờ. Mấy thằng bạn thân trong nhóm nói thế sau một hồi “tra khảo” tớ. Nhưng mà cậu lại đồng ý. Đó là lý do tại sao trong khu vực của hội dân chơi hệ “đá cầu” lại có sự góp mặt của một đứa con gái tên Hồng Tâm. Mà đứa con gái đó lại đá không kém gì “dân” chuyên nghiệp.

Cậu nhanh nhẹn đá chân phải, tung chân trái, tiến lên lùi dưới làm cho mấy thằng con trai xém xíu nữa là đỡ không kịp. Cú phát cầu “lốc xoáy” của thằng Khang đưa ra cũng chẳng làm cậu mất tập trung mà vẫn “đỡ” nó trót lọt và nhẹ nhàng truyền sang cho đội. 

Cậu phối hợp nhịp nhàng và ăn ý làm cho trận đá cầu hôm đó trở nên sôi nổi và bất phân thắng bại hơn bao giờ hết. Hóa ra, không phải đứa con gái nào cũng “bánh bèo chả đá được một trái cầu” như bọn tớ nghĩ và hóa ra, cậu cũng thích đi chơi cùng bạn bè nữa.

Cậu thích đọc sách, đủ thứ sách trên đời. Có khi cậu đem cuốn “Bách khoa toàn thư về Thiên văn học”, khi lại là “Cu shin và 20 vĩ nhân thế giới”. Hôm thứ hai tuần trước trên tay cậu còn cuốn “10 vạn câu hỏi vì sao ?” mà hôm nay cậu đã đọc gần xong cuốn “Hoàng tử bé” rồi. Có hôm tớ hỏi cậu.

“Sao cậu thích đọc sách dữ vậy?”.

Cậu khẽ cau mày suy nghĩ rồi quay sang nhìn tớ, để lại một câu nói mang tính chất chờ đợi phần phản hồi tiếp tục.

“Từ từ rồi tớ nói cho cậu biết”.

“Từ từ” của cậu là ngay chiều tan trường, lúc tớ đã yên vị trên bàn và trên tay là cái điện thoại để chơi game thì có tin nhắn từ cậu đến, dòng tin nhắn là một đường link. Tò mò, tớ nhấp vào và nó hiện ra video với tiêu đề “10 lý do sách thật tuyệt vời”.

gap_-_go_-3

Hóa ra cậu có tới tận 10 lý do để yêu mấy trang sách đến thế. Tớ còn phát hiện, cậu ít nói  không đồng nghĩa với cậu lạnh lùng. Như lúc tớ bắt gặp cậu đi nhặt rác còn vương vãi khắp nơi trong hành lang phụ cô lao công vào giờ ra về. Hay khi nghe nhỏ Phương ngồi kế bên luôn miệng than phiền về việc hay bỏ quên hộp bút ở nhà, cậu đã mua luôn một đống viết, bút, thước, compa,…và dự trữ sẵn trong hộc tủ, chỉ chờ nhỏ mở miệng la lên “Thôi xong, Tớ để quên cái…” là cậu sẽ đưa cho nó mượn ngay. Cậu sẵn sàng dạy kèm tớ Toán một cách vô cùng kiên trì dù tớ được gọi là “đầu vịt” bởi bao nhiêu các thầy cô, học sinh giỏi đã “bó tay” không chữa nổi.

Và dù trông cậu có vẻ lớn hơn tớ về mặt tính cách nhưng điều đó vẫn không thể che giấu nổi những khoảnh khắc “ngơ ngơ”. Cậu chơi cầu thì giỏi thật, có điều là đôi khi cậu lại mất tập trung. Bọn đối thủ đã đá trái cầu lao ngay về phía cậu mà cậu vẫn chẳng biết, cứ mãi nhìn đi đâu không, đến khi trái cầu hạ cánh ngay trên đầu cái “Bụp” cậu mới ôm đầu nhăn nhó rồi ngơ ngác nhìn tụi tớ cười vật vã.

Cậu có thói quen nhăn mày hết cỡ khi đang cố gắng giải thích các dạng bài Toán cho tớ, còn hai tay thì cố gắng biểu đạt thêm cho cái miệng ít nói. Cậu thường trưng bộ mặt “Hở?” với đôi mày cau nhẹ, mắt lộ rõ vẻ khó hiểu xen lẫn tò mò khi chúng tớ bàn về một vấn đề nằm ngoài phạm vi am hiểu của cậu. 

Có lần, tớ đã vô tình bắt gặp cậu nở nụ cười khi con 8 lần đầu xuất hiện trong tờ giấy kiểm tra 15 phút Toán của tớ, nguyên cả lớp được một phen náo loạn với sự kiện long trời lở đất, riêng cậu vẫn ngồi bình thản ngó ra cửa sổ, chỉ khi nhìn kĩ, tớ mới phát hiện thấy cậu vẫn không dấu được nụ cười nhẹ đang nở trên môi. “Cậu cười gì nhỉ?”. Có thể là vì cậu thấy tớ hiên ngang nhận bài kiểm tra về trong hãnh diện mà không phải cố đào hố chui xuống như mọi khi, và cậu có thể là đang tự hào vì công sức giảng dạy của mình không đổ sông đổ biển mà lại có kết quả khá tốt nữa chứ. 

Ngoài những lúc đá cầu là nhanh nhạy ra, lúc nào cậu cũng  làm việc từ từ và chầm chập, cứ như chả có gì trên đời có thể làm cậu “tăng ga” lên vậy.

Nghĩ tới đây tớ mới thấy hơi chột dạ một xíu, không biết từ khi nào mà tớ lại nhìn cậu nhiều đến mức nhớ hết mọi thứ như thế. Về sau tớ mới rõ: ấy là vì tớ muốn lắng nghe cậu nhiều hơn một chút. Dù là nghe cậu nói về Toán, về cuốn sách này hay ra sao hay đơn giản là  ngồi ngắm cậu tựa đậu vào ghế đá trường say sưa đọc mấy cuốn truyện, ngồi nhìn hoài ra ngoài cửa sổ nơi chỉ có mỗi mình cây phượng già to lớn. 

anh_2

Tớ thích lúc cậu kiên trì dạy bài cho tớ mà không có một lần chặc lưỡi hay cau mày (trừ lúc cậu đang cố gắng tìm lời để giảng tớ hiểu). Cậu đã cho tớ thấy đôi khi chúng ta cũng nên sống chậm lại một chút, học cách mở rộng tầm mắt để ngắm nhìn thế giới xung quanh.

Ấy là vì tớ đã thích cậu, thích nụ cười và sự “kiệm lời” của cậu. Thích lúc cậu ngồi lắng nghe tớ bộc bạch tâm sự, cho cậu thấy một phiên bản khác ngoài sự nghịch ngợm và năng nổ thường ngày. Cậu mang đến cho tớ những giây phút bình yên và ấm áp, không còn như lúc ở “Nam Cực” lạnh lẽo. Tớ thoải mái là chính mình khi cạnh cậu và cậu cũng tự do là cậu khi cạnh tớ, thật mừng là tớ có thể nhận ra nó sớm một chút.

Tớ quyết định rồi, tớ sẽ nói cho cậu biết. Đây là quyết định của tớ sau 3 năm cấp 3 và 1 năm Đại học, và may mắn là tụi mình vẫn giữ liên lạc. Tớ phóng chiếc xe máy từ chỗ làm thêm đến ngôi trường năm đó trên suốt đoạn đường quen thuộc. 

Tớ sợ sẽ chẳng còn một tớ như vậy nữa, sợ tớ để một phút dũng cảm này trôi đi mất. Dù sao thì tuổi trẻ chỉ có một lần duy nhất, tớ phải xác định cảm xúc trong tớ cho thật kỹ càng rồi mới tiếp tục hành động sao cho đúng như cậu nói “Câu 1 này cậu phải xác định dạng của nó trước rồi mới làm tiếp được”.

© May 2302 - blogradio.vn

Xem thêm: Anh sẽ cùng em đi qua những mùa thu

May 2302

Xin chào ! mình là một người yêu thích viết lách và truyện ngắn. Nếu mọi người thấy thích tác phẩm của mình thì nhớ ủng hộ và góp ý cho mình nhé !

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top