Cố chấp
2022-01-07 01:15
Tác giả: Mạch Nha
blogradio.vn - Ngẩng đầu nhìn lại, sau lưng là người đã che chở những ngày ta thơ dại, phía trước có lẽ có một người vẫn đang đợi ta, vốn dĩ không hề có chỗ cho "từ bỏ".
***
Mỗi năm sang hè, chuyện mà lũ trẻ chúng tôi chắc chắn sẽ làm chính là, viết ước mơ vào những mẩu giấy nhỏ, buộc hờ lên sợi chỉ mong manh. Nương theo gió trời, cánh diều mang những mơ mộng đầu đời, càng bay càng cao, xa thật xa…
Trong sự mong mỏi cùng luyến tiếc, tự tay cắt đứt dây diều, như đã gửi gắm tất cả cho trời cao thăm thẳm.
Rõ là thừa biết, mấy con diều rồi sẽ đáp xuống một nơi hẻo lánh nào đó, có thể là cành cây cao, tệ hơn là ao sâu nhà người lạ… Nhưng hiện thực tàn nhẫn ấy lại không ngăn cản được chúng tôi, không ngăn được niềm tin vào một "ngày mai" mà mỗi ngày trôi qua đều nhắc tới, ngày mai, ngày mai... Trưởng thành lúc nào chẳng rõ.
Tất tả ngược xuôi, lo miếng cơm manh áo. Có lắm khi chẳng dám bước tiếp, chỉ muốn bỏ trốn, ôm lấy chính mình gào khóc thật to.
Ngẩng đầu nhìn lại, sau lưng là người đã che chở những ngày ta thơ dại, phía trước có lẽ có một người vẫn đang đợi ta, vốn dĩ không hề có chỗ cho "từ bỏ".
Vượt qua trăm cay ngàn đắng, được như ý nguyện thì chính là kiên trì, còn thất bại, mọi nỗ lực đều hoá thành cố chấp. Nhưng dù là kiên trì hay cố chấp, đó đều là chuyện của tương lai, cách chúng ta xa không xa gần chẳng gần. Hiện tại có thể làm là tiếp tục cố chấp, ít nhất cho chính mình, ngày sau nhìn lại, sẽ không hối tiếc.
Từng có những ngày vất vả chạy ngược xuôi
Quên mất bản thân em là người yếu đuối,
Quên mất tuổi thơ trên cánh đồng rong đuổi,
Theo cánh chim chiều gửi giấc mộng bay xa.
Từng có những ngày bận với nỗi tăng ca
Sáng sớm rời đi tối mịt mới về nhà
Ngày hai bốn giờ chưa lúc nào đủ cả
Ưu sầu chồng chất lòng muốn vỡ tan ra.
Từng có những ngày chẳng muốn nó trôi qua
Cuộc sống bon chen em sợ mình gục ngã
Em biết nỗi buồn không phải là tất cả
Đơn giản chỉ là trốn tránh một ngày thôi.
Từng có những ngày cố chấp hỏi mây trôi
Chẳng biết về đâu sao còn đùa cùng gió
Từng có những ngày "thôi, mai rồi từ bỏ"
Ngày mai đến rồi, lại hẹn "để ngày mai".
© Mạch Nha - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 479: Hành trình của hạnh phúc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.