Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Chuyến tàu về với tuổi thơ

2022-11-20 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Mãi sau này nó mới biết, thằng Bờm biết thừa vụ nó mách lẻo. Bờm thừa sức thắng thằng đó, vậy mà vì Cò lại phải chịu thêm trận đòn roi, nhưng nó không hề giận. Nó cũng yêu quý Cò, như cách Cò yêu quý nó.

***

Thằng Cò sống với ông bà từ nhỏ, bố mẹ nó đi làm xa. Ở cái xóm nhỏ đó, toàn là người già sống với nhau. Quanh đi quẩn lại chỉ có các ông bà già và trẻ nhỏ, người trẻ không di dạt sang nơi khác thì cũng đi nước ngoài lập nghiệp. Ba mẹ nó cũng vậy, họ đi biền biệt từ cái thuở nó còn ngậm ti giả, nó cũng chỉ nhớ mặt ba mẹ qua những tấm ảnh và những câu chuyện mà ông bà kể lại. Đôi lần, nó cố tình ngồi im cạnh các mẹ già tám chuyện chỉ để được nghe chuyện về ba mẹ nó.

Cạnh nhà Cò là thằng Bờm. Cò với Bờm là đôi bạn thân, thân từ thời tấm bé. Bờm cũng như nó, mẹ nó đi nước ngoài, nó với chị ở nhà cùng ba và bà nội. Thằng Bờm hơn nó hai tuổi. Hai thằng thân nhau gớm, đúng ra thằng Bờm phải gọi Cò là anh nếu theo vai vế, thế mà thằng Cò vì tin bạn mình vẫn gân cổ lên cãi ông nội nó bằng được rằng thằng Bờm mới là anh. Thằng Bờm chỉ biết đứng cạnh cười, còn gì thích thú hơn cơ chứ. Sau này khi hai thằng ngồi lại, vẫn bật cười vì hồi đó sao mà vui đến thế. “Sao mày có thể chơi tao như thế được cơ chứ ?” thằng Cò khích vai. Thằng Bờm vẫn chỉ cười, như ngày đó, nó vẫn luôn cái điệu cười đểu như thế.

Cò thần tượng Bờm lắm. Lúc nào cũng nhìn Bờm như một bậc đàn anh, mà thằng Bờm cũng cao lớn bệ vệ, nó cao nhất trong lũ trẻ con thời đó rồi. Tới giờ nó vẫn cao, đúng là con nhà nòi, bố nó cũng cao phải chừng mét tám. Bờm học không giỏi, chỉ ở mức khá, nhưng gì cũng biết. Vì mẹ đi làm xa, bố lại bận công chuyện nên việc trong nhà toàn chị nó với nó lo cả. Có gì bà nội nó sẽ đỡ đần chỉ bảo. 

tuoi_tho

Nó nghịch lắm, trò gì cũng chơi mà toàn là thằng đầu têu. Cò thì được ông bà bao bọc, học chăm học giỏi, sách vở lúc nào cũng kín bàn. Nhìn Bờm mà Cò ước ao được như nó, được rong chơi thỏa thích vô lo vô nghĩ. Nhìn nó sao mà vui biết bao. Bởi vậy, Cò lại càng thêm ngưỡng mộ Bờm.

Bờm cao lớn, đá bóng hay và luôn có một hội bạn rất đông đứng chờ ở cổng mỗi chiều. Nhớ có lần vì thằng Bờm bận cơm nước mà cả lũ đó xông vô nhà, thằng quét nhà thằng cắm cơm, cốt chỉ để thằng Bờm được đi chơi với tụi nó. Bờm vẫn luôn dẫn Cò theo, toàn là mấy thằng hơn tuổi nó hết, nhưng vì có Bờm nên Cò chẳng ngại gì. Thằng nào bắt nạt tao, biết tay với thằng Bờm, nhớ chửa. Tuổi thơ Cò nhờ Bờm mà phong phú, dạt dào.

Thằng Cò ngoài học ra chả biết làm gì cả. Nó chỉ có học và đọc truyện tranh, ông bà nó chiều lắm, cứ sách với vở là ông bà thích, mua cho nó cả đống. Thằng Bờm nhà còn đang trả nợ, lấy đâu ra mà truyện với tranh, băng đĩa siêu nhân cho nó. Nhưng cũng chẳng sao, nó có thằng Cò mà. Thằng Cò mang hết truyện tranh lên nhà Bờm cho mượn, về ông bà mắng xa xả nhưng nó kệ. Nó cũng chả thèm đòi, nhà hai thằng cách nhau có nửa bước, coi như để nhờ nhà Bờm cho đỡ chật..

Một chiều nọ, Cò lên nhà tìm Bờm như mọi khi. Từ xa đã nghe tiếng chửi rủa, nó thấy thằng Bờm đang đánh nhau với một thằng khác trong xóm. Thằng mà nó đánh hơn nó những bốn tuổi, đang học cấp hai, mà nom thì hai thằng chả chênh nhau là mấy bởi Bờm lớn quá, lớn quá so với tuổi của mình. Thằng kia ném bốp viên đá vào người nó, mặt nó đỏ bừng, nước mắt giàn giụa nhưng tay chân vẫn đấm đá liên hồi, dứt phát nào là miệng nó chửi phát đó. 

Cò chỉ biết đứng từ xa nhìn, nước mắt cũng giàn giụa theo. Nó thương thằng Bờm quá, nó còn chả cần biết ai đúng ai sai. Nó chắc chắn sẽ theo Bờm, nhìn thằng Bờm ẩu đả như vậy nó thấy xót quá. Hai thằng tụi nó vẫn đấm đá liên tục, Cò chạy thẳng vô nhà gọi bà nội Bờm ra ngay. Bà nó ra tới nơi thì hai thằng cũng tự động thôi, mồm chúng nó cũng im bặt lại. 

tuoi_tho_2

Hôm đó, bà nó mắng thằng kia xa xả, còn đòi tối về mách ba mẹ nó. Khổ nỗi nó cũng chả có ba mẹ, nó với chị nó ở một mình trong căn nhà rộng thênh thang mà Cò với Bờm lần nào đi qua cũng ngoái lại nhìn. Ba mẹ nó cũng đi làm xa, nó cũng chẳng thiết tha gì “Bà mách thì bà cứ mách, ba mẹ con còn chẳng về nhà.” Nghe tới đó, bà thôi không nói nữa, chỉ lặng lặng dắt hai thằng ra về.

Tối hôm đó, thằng Bờm bị bố nó lôi ra đánh một trận thập tử nhất sinh. Cả xóm đều nghe tiếng nó khóc, thằng kia chắc hẳn khoái chí lắm. Cò thì thấy xót Bờm quá, thấy tội lỗi quá, cứ như là việc Bờm bị đánh là lỗi do nó vậy. Nó sợ thằng Bờm vì thế mà đâm ra giận dỗi nghỉ chơi với nó. Ngoài thằng Bờm ra, nó còn biết chơi với ai đâu.

Sáng hôm sau, vừa bước chân lên tới đường thì nó đã thấy thằng Bờm đứng sẵn chờ nó đi học cùng. Nó nghĩ chắc thằng Bờm không biết vụ nó mách, nó cũng lẳng lặng mà đi theo. Trên đường đi hai thằng chẳng nói câu nào, cho tới khi thằng Bờm nói nó không có tiền ăn sáng do hậm hực chuyện tối qua mà bỏ ăn. Thế rồi hai thằng lại cùng nhau ăn chung một cây kem Cò mua, cười nói khì khì. Ai mà lại ăn sáng bằng kem cơ chứ, nhưng mà cũng kệ đi.

Mãi sau này nó mới biết, thằng Bờm biết thừa vụ nó mách lẻo. Bờm thừa sức thắng thằng đó, vậy mà vì Cò lại phải chịu thêm trận đòn roi, nhưng nó không hề giận. Nó cũng yêu quý Cò, như cách Cò yêu quý nó.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn                                  

Xem thêm: Lời hẹn ước đến thế giới người trưởng thành | Radio Tâm sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Những kỷ niệm ấy sẽ theo bạn suốt cuộc đời, là nguồn động lực để bạn tiếp tục khám phá, trải nghiệm và chinh phục những điều mới mẻ.

Thông điệp từ trái tim

Thông điệp từ trái tim

Gọi nhau hai tiếng đồng bào, Quyết không lại bỏ người nào phía sau. Thôi đành nén lại thương đau, Quân dân cả nước cùng nhau chung lòng.

Nỗi niềm của mẹ

Nỗi niềm của mẹ

Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Nhưng mà, có một điều bạn nên nhớ rằng, xã giao của con người cơ bản không phải là bản năng. Xã giao không phải bởi yêu thích xã giao, mà là bởi sợ cô độc. Chẳng có ai lại thích cô độc một mình cả, dù bạn là người hướng nội đến mấy thì cũng luôn có mong muốn bản thân mình được chú ý.

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Mọi người đều có những định kiến sẵn về mỗi cung, chẳng hạn như Bạch Dương nóng tính hay Song Tử thay đổi thất thường. Nhưng liệu những điều này có đúng?

Người tình không ghen

Người tình không ghen

Anh vẫn vậy, vẫn quan tâm, nhưng vẫn cho cô khoảng thời gian riêng để có thể giao lưu bạn bè, anh không quản thúc cô. Càng ngày cô càng cảm thấy mối quan hệ này có phần lạnh nhạt đi. Phải chăng, nên dừng lại tại đây.

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Cuộc sống này đáng ra mà nói, không có con đường nào là thật sự đúng cả, chỉ là khi bạn lựa chọn rồi thì phải mặc sức cố gắng, mặc sức nỗ lực biến nó thành lựa chọn hoàn hảo nhất.

"Ván bài lật ngửa" - một tác phẩm kinh điển về đề tài điệp viên của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý

“Ván bài lật ngửa” là cuốn tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng trong văn học Việt Nam, xoay quanh cuộc đời và những phi vụ tình báo nguy hiểm của Nguyễn Thành Luân, một chiến sỹ tình báo hoạt động trong lòng địch.

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Đã yêu rồi đâu ai muốn rời nhau Đâu ai muốn cô đơn khi mình còn tuổi trẻ Cho tháng ngày dần trôi qua lặng lẽ Nhớ em nhiều mà chẳng biết phải làm sao.

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

back to top