Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyến tàu mang yêu thương muộn màng

2018-12-01 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Trên chuyến tàu hôm ấy, văng vẳng đâu đấy có tiếng hai cha con nhà kia đang say sưa trò chuyện, hay người phụ nữ kia đang ru con ngủ... những điều rất bình thường, rất giản dị. Nếu là hôm qua, hôm kia, có thể tôi sẽ không quan tâm ngoài kia họ đang làm gì. Nhưng bây giờ, nước mắt bỗng chực trào, cái không khí gia đình làm nhớ bố hơn bao giờ hết.

***

blog radio,  Chuyến tàu mang yêu thương muộn màng

Cách đây gần 5 năm, một cô gái từ một miền quê xa xôi chuyển tới một vùng đất mới mang tên Huế. Người ta thường nghĩ Huế có nét gì đó u buồn, làm con người ta chạnh lòng mà nhớ nhà. Tôi cũng chẳng ngoại lệ. Mỗi cuối chiều, tôi thường đạp xe vòng quanh rồi dừng trước sân ga. Nhìn đoàn tàu xuất hiện rồi từ từ mất hút vào không gian, bởi nó đi qua mảnh đất nơi tôi lớn lên. Tôi cảm giác như chuyến tàu ấy mang chút hơi thở của quê hương, chút ấm áp của bữa cơm chiều và cả mùi vị của yêu thương. Ngày qua ngày, nó cứ thế tồn tại như một thói quen. Ðôi khi, tôi ước mình là vị khách trên toa tàu ấy, chọn một ghế, ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại đã về tới nhà.

***

Ðó là một chiều đầu hạ. Tôi nhận được một cuộc gọi, không phải là giọng nói đầy yêu thương: “Con đã ăn cơm chưa?” “Ði học có mệt lắm không con?”. Mà cuộc gọi ấy, thông báo tin dữ, bệnh của bố tôi đã chuyển biến xấu. Bây giờ nghĩ lại trái tim vẫn đau đớn, chẳng có từ gì có thể diễn tả được cảm xúc lúc ấy. Vội vàng xếp vài bộ quần áo, chạy thật nhanh ra sân ga. Trớ trêu thay, chẳng còn vé nào cho tôi cả. Bầu trời trước mắt như sụp xuống. Cơ hội cuối cùng để tôi nhìn thấy bố cũng chẳng còn kịp nữa.

Hôm ấy không phải là tâm trạng háo hức về quê mỗi dịp lễ Tết hay nghỉ hè. Vẫn đoạn đường ấy, vẫn chuyến tàu ấy, vẫn khung cảnh ấy, ngày nào tôi cũng đi qua, sao hôm nay đối với tôi xa lạ đến thế. Chưa lúc nào như lúc ấy tôi ghét Huế đến vậy, tôi ghét cái khoảnh cách xa xôi ấy. “Ðã bao lâu rồi chưa thấy bố?”, “Ðã bao lâu rồi cả gia đình chưa quây quần ăn một bữa cơm?”, “Ðã bao lâu rồi?”. Giá như tôi chọn một ngôi trường gần hơn, giá như tôi quan tâm bố nhiều hơn, thì có lẽ hôm nay đã khác.

Ròng rã 4 tiếng đồng hồ chờ đợi, cuối cùng tôi cũng mua được vé cho chuyến tàu kế tiếp. Trên chuyến tàu hôm ấy, văng vẳng đâu đấy có tiếng hai cha con nhà kia đang say sưa trò chuyện, hay người phụ nữ kia đang ru con ngủ... những điều rất bình thường, rất giản dị. Nếu là hôm qua, hôm kia, có thể tôi sẽ không quan tâm ngoài kia họ đang làm gì. Nhưng bây giờ, nước mắt bỗng chực trào, cái không khí gia đình làm nhớ bố hơn bao giờ hết.

Bố đang đợi tôi về. Tôi thèm nghe giọng ồm ồm của bố. Thèm món canh chua bố nấu ngon lành. Thèm cái cảm giác bố đứng chờ sẵn ở cửa. Thèm hơi thở, thèm mùi mồ hôi vương trên áo bố.

Cuối cùng, tôi cũng đã không kịp nhìn bố lần cuối. Không kịp nghe vài lời dặn dò. Không kịp nói với bố câu yêu thương chưa một lần dám nói. Tất cả đều muộn màng. Chuyến tàu mang yêu thương muộn màng.

blog radio,  Chuyến tàu mang yêu thương muộn màng

***

Gần 2 năm trôi qua, những nỗi đau cũng nhạt đi nhưng yêu thương vẫn mãi đong đầy. Ðôi khi tôi nghĩ, đó cũng có thể là một điều may mắn. Có thể ông trời đã sắp đặt để tôi không phải chứng kiến cảnh bố tôi phải đối chọi với bệnh tật, hay cái khoảnh khắc bố từ từ buông tay. Ở trên thiên đường kia, bố sẽ có cuộc sống tốt hơn, không nhiều đau đớn. Dù rất khó để chấp nhận nó, nhưng yêu thương một người chính là muốn họ hạnh phúc hơn, họ sống tốt hơn, dù cách rời xa tàn nhẫn và đau đớn nhất. Tôi nghe mẹ bảo rằng, giây phút cuối ấy, bố ra đi nhẹ nhàng.

Tôi của hôm nay đã mạnh mẽ và trưởng thành hơn, biết quan tâm hơn đến những người bên cạnh mình. Tôi sống và cố gắng không chỉ vì bản thân mà tôi luôn mong mình có thể bù đắp cho mẹ những năm tháng thiếu vắng người đàn ông đã từng gắn bó. Mong sao để tiếng cười vẫn vang vọng nơi này. Tôi nghĩ đó cũng là mong muốn của bố. Chắc hẳn, bố sẽ tự hào về tôi. “Con gái của bố trưởng thành thật rồi bố ạ, dù cái giá phải trả quá đắt”. Tôi sẽ tiếp tục con đường học tập, để không phụ sự kỳ vọng của bố, cũng như có thể chữa trị được cho những người mắc phải căn bệnh như bố tôi. Tôi từng đọc được đâu đó rằng: “Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu không bao giờ kết thúc”.

© Trần Thị Thanh Mai – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

back to top