Chúng ta thích sống trong những năm tháng đôi mươi nhiều mơ mộng
2023-01-05 01:15
Tác giả:
Nhân Ca
Chúng ta kì lạ khi thích những cơn mưa
Thích lớn lên không cô đơn khi gió rét thổi cửa
Thích mở lòng chật hẹp dù chẳng nhận được nhiều tình cảm thêm nữa
Thích khác biệt nhưng vẫn nhớ chính mình những ngày xưa.
Chúng ta thích đưa tay hứng chút ánh nắng len lỏi qua hàng thưa
Gom lại soi vào cuộc đời khó đi cũng chẳng bằng phẳng
Thời gian cứ trôi còn chúng ta thích một mình ngẫm lặng
Bảo với lòng ước gì còn được trẻ lại thêm nhiều năm.
Chúng ta thích những đêm nhiều sao nhưng vắng ánh trăng
Thích nghe hoa nói về một ngày tỏa hương, làm mật để dâng tặng
Thích tiếng chim ríu rít, thích cành lá nhú mọc mầm thầm lặng
Thích ngắm mây trôi như một kẻ độc hành
Và thích hát vang bài ca cho những ngày cuộc sống còn xanh.
Chúng ta thích sống trong những năm tháng đôi mươi nhiều mơ mộng
Những lúc trẻ còn được mạnh mẽ trước gió dông
Vấp ngã biết đứng dậy, biết kêu đòi cho bất công
Chính chúng ta thật ra lại thích gạt bớt đi những trông mong
Bớt những thét gào cháy khan cổ họng
Bớt nỗi buồn, bớt thêm những giọt nước mắt nóng bỏng
Vì hiểu rằng không phải thất bại nào cũng tổn thương, khó khăn nào buông bỏ là xong
Đi hết một chặng đường, bình yên là lúc chúng ta biết cách bằng lòng.
Rồi cũng chính chúng ta thích bước chân một mình lạc lõng
Chỉ muốn thở hết trĩu nặng cứ đeo bám luẩn quẩn bên trong
Kéo ghế, ngồi xuống để viết lại những dòng
“Còn trẻ, chúng ta thích những gì cứ làm hết là xong”.
© Nhân Ca - blogradio.vn
Xem thêm: Người đổi thay thì mình thay đổi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.