Mình đã từng muốn...
2022-04-20 01:15
Tác giả:
Nhân Ca
Mình đã từng có những lúc muốn trở thành nắng mùa hạ
Là một hạt nắng rực rỡ và ấm áp đan cài vào những ngày vui
Ươm trên làn tóc thoáng vị thời gian bùi ngùi, để tóc sáng long lanh
Nhớ những sáng mai trong lành
Của thời thanh xuân găm vào tháng năm cứ thế trôi đi vội vã
Ai đã từng gặp ai nơi góc sân ga xa lạ
Như mới nguyên vẫn rõ hình dư vị hoài niệm xưa.
Mình đã từng có những lúc muốn trở thành mưa
Mưa bay rồi thả những hạt mưa kéo theo nỗi buồn rơi tí tách
Để khóc rồi thương cho cuộc đời còn lắm truân nan
Vẫn còn đó nhiều ngang tàn, bất công và gian dối
Vẫn còn đó nhiều đau thương buồn tủi
Tự hỏi biết phải làm sao
Nếu tất cả đường đời đều dễ dàng vượt qua mau
Thì bản thân mình liệu có học được điều gì quý giá?
Mãi mãi vẫn một chặng đường kiên trì và mạnh mẽ để không gục ngã
Cố gắng từng ngày hoàn thiện mình hơn.
Mình đã từng có những lúc muốn trở thành những hạt bụi cô đơn
Hạt bụi nhẹ bay bay giữa gió đời trôi chảy
Nào ai biết hạt bụi trông vậy
Mà cũng lắm chuyện hay
Muốn kể lể khi bám đậu vào thân ai sáng tối
Để biết xem đâu là hóa kiếp mai này
Khi mà ta đã hiểu cho một kiếp phận trôi nổi
Sẽ dễ dàng yêu hơn những điều thầm lặng
Hạt bụi nhỏ bé nhưng rất đỗi phi thường
Mình đã từng có những lúc muốn trở thành mây quê hương
Trên những hàng cây, theo con gió mang nhiều điều mới mẻ
Kể nhau nghe những câu chuyện từ miền xa nơi có những người trẻ
Họ sống nhiệt huyết và đam mê
Chẳng tránh được những lời khen chê
Mây nghe và cảm nhận được nhiều điều thú vị
Bởi là mây trời tự do ai níu được mà đợi mà chờ.
Mình đã từng có những ước mơ
Là biến mình thành cát
Tan vào dòng để mặc đổ vào biển lạc, nơi có đường chân trời rộng lớn mênh mông
Hạt cát nhỏ chắc chắn sẽ được tôi luyện bởi bão giông
Để hiểu được tình yêu bắt đầu từ sóng và gió
Để hiểu được hòa nhập không phải là chuyện nhỏ
Ngày một ngày hai hạt cát cũng sẽ trưởng thành.
Mình đã từng có những ý muốn thật long lanh
Trở thành ngọc với khát khao tỏa sáng
Giữa trời đêm với vệt nét hào nhoáng
Nhưng chắc không ai biết đôi lúc ngọc cũng có nhiều ưu tư
Trong tay người thợ
Trên cổ người đeo
Ở đâu cũng thế
Tài năng, trí tuệ và đôi lúc là tình yêu
Vẫn rất cần được trân trọng và nâng niu thật sự.
Và sau cùng mình trở về làm hạt mầm bé xíu
Của chính mình tự tay gieo trồng vào đất ngọt phù sa
Xuất phát từ vị trí thấp
Nhưng luôn biết cách nảy chồi để vươn cao
Nếu một mai mình không được ngắm những ngày có nắng xối, những đêm có trăng sao
Cũng đừng buồn vì những điều chưa hoàn thiện được cùng nhau
Bởi sự sống luôn vận hành và tiếp diễn mai sau
Hạnh phúc ẩn hiện trong hình hài của những điều bé nhỏ
Sẽ có sự hy sinh,
Sẽ có sự kết thúc
Nhưng không hề riêng lẻ một mình
Mà quyện vào nhịp đời để viết tiếp những câu chuyện bắt đầu từ bình minh.
© Nhân Ca - blogradio.vn
Xem thêm: Cái giá của kẻ nương tựa vào bờ vai không thuộc về mình
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

Yên đơn phương
Em đã cố kìm nén không khóc trước mọi người. Chắc chỉ có mỗi mình anh không nhận ra tình cảm của em dành cho anh mà thôi.