Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta đã từng rất gần rồi lại rất xa

2019-09-14 01:35

Tác giả: Stars Thao


blogradio.vn - Tôi cũng không ngờ mình yêu anh, nhưng số phận thật nghiệt ngã, khi biết anh đã có vợ con. Tôi như người vô hồn, những giọt nước mắt đã tràn mi, tôi đã muốn rời xa anh trước khi quá muộn. Bước đi trên con đường thênh thang ấy, ngày đó tôi có quá nhiều lựa chọn...

***

26 tuổi tôi đã từng yêu và trải qua những ngày tháng chẳng mấy êm đềm. Chị ốm, mẹ tôi mất năm tôi vừa tròn 18, chỉ còn mình bố vừa làm cha vừa làm mẹ một mình nuôi dạy hai chị em. Tôi và chị cùng cố vươn lên bươn trải để có được cuộc sống tốt hơn, vừa đi học vừa đi làm. Ngày tôi bước chân ra Hà Nội mọi người đều không ngờ tới, nhiều người ngó lơ nói nó thế sao xuống Hà Nội được...

Hà Nội cũng vậy, ai xuống đây chẳng tìm việc để làm và tôi muốn xuống Hà Nội tìm cơ hội học tập và làm việc cho mình, để không còn bám víu, làm gánh nặng cho gia đình nữa. Nhớ lần đầu tiên tôi xuống Hà Nội chơi, lúc đó nhìn đường phố tấp nập tôi mê luôn, trong lòng khao khát được sống ở nơi phồn vinh ấy, mặc dù Hà Nội ngày đó chưa thể như bây giờ, bẵng đi cũng 10 năm có lẻ.

Những ngày đầu bỡ ngỡ tôi qua nhà họ hàng ở được gần tháng rồi chuyển ra ngoài sống tự lập, vừa đi học vừa đi làm tôi cũng đã tìm hiểu và gõ cửa xin các công ty truyền thông sự kiện để làm nhưng duyên không đến với nghề. Cuối cùng tôi cũng xin được vào phòng thông tin tuyên truyền của một tạp chí. Ở đây tôi được làm việc, học hỏi rất nhiều, từ sự năng động trong phong cách, tác phong công việc đến trau rồi tri thức...

Sự tấp nập của Hà Nội đã cuốn tôi đi và rồi tôi gặp anh, lúc đầu thấy anh thật không dễ gần chút nào, bởi phong cách nghiêm nghị, khuôn mặt luôn luôn đăm chiêu. Tính tôi lúc đó lại vui vẻ, tươi cười, do môi trường sống học tập và làm việc giúp tôi mạnh dạn hơn, lúc ấy tôi cũng vô tư hồn nhiên lắm. Tôi đã thổi vào trong anh một luồng gió mới mẻ, khiến anh đã thay đổi. Công việc vốn dĩ phải đi lại nhiều để lấy thông tin nên tôi và anh gặp nhau mấy lần qua tiếp xúc thấy anh tình cảm hơn, anh thay đổi cả phong cách nói chuyện, gần gũi với tôi, cởi mở và tươi cười hơn.

Tin nhắn tới lui, rồi những lần gặp nhau anh và tôi đã cảm nhận sự trìu mến, cảm thông cho nhau. Tôi cũng không ngờ mình yêu anh, nhưng số phận thật nghiệt ngã, khi biết anh đã có vợ con. Tôi như người vô hồn, những giọt nước mắt đã tràn mi, tôi đã muốn rời xa anh trước khi quá muộn. Bước đi trên con đường thênh thang ấy, ngày đó tôi có quá nhiều lựa chọn... Công việc cuốn tôi đi có lúc tưởng chừng đã quên đi tình cảm nhất thời, xong để rồi đến lúc tôi nghe tin anh đã chia tay chị, cảm xúc của tôi lại dâng trào.

Anh đã từng kể với tôi chuyện hai vợ chồng anh không còn tình cảm, chuyện vì sao tình cảm vợ chồng rạn nứt. Tôi rất thương anh, và rồi tình cảm ấy lại trỗi dậy trong tôi, tôi đã quay về bên anh để cảm nhận sự ấm áp nơi anh, nhưng thật sự tôi thấy thế giới của anh như một mớ hỗn độn, công việc, bạn bè, những người giúp đỡ anh... tất cả đều sáo trộn.

Có lúc tôi không còn nhận ra tình cảm của tôi và anh là gì nữa!. Và tôi thường hỏi lòng mình đó có thật là tình cảm, tình yêu nơi anh dành cho tôi, hay chỉ trong lúc trống vắng một người anh cần tôi để che lấp khoảng trống đó, bên anh nhiều lúc tôi thấy nghẹt thở, mất tự tin trong mọi việc, lúc nào cũng phải nhìn trước nhìn sau, từng lời nói, cử chỉ, hành động luôn phải suy xét, cảm giác thật mệt mỏi. Tôi không còn vô tư như trước nữa, rồi cả cách anh chăm sóc mọi người xung quanh tôi cũng thấy thật ghen tỵ vậy mà anh cứ vô tư như người không suy nghĩ. Nhiều lần tôi đã khóc muốn vượt qua chính bản thân mình để rời xa anh một lần nữa, cảm xúc dâng trào, khiến tim tôi đau nhói, linh cảm của người phụ nữ đã khiến tôi nhận ra sự lạnh nhạt trong anh đối với tôi. Phải chăng để yêu một người vốn dĩ đã khó, giờ muốn rời bỏ còn khó hơn.

Tôi cảm thấy anh là người hoàn hảo về mặt giải quyết công việc, còn về tình cảm càng ngày tôi càng nhận ra tính thụ động trong anh. Bao nhiêu năm bên cạnh anh, gần anh đấy mà nhiều lúc cảm giác xa vời vợi. Để rồi đến giờ tôi lại muốn cất bước lìa xa dù tim mình đau nhói, giờ tôi biết phải làm sao đây?

© Stars Thao – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Gặp người không đúng lúc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những bước chân vội vã

Những bước chân vội vã

Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

back to top