Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta đã bỏ lỡ những ngày vui vẻ ấy rồi phải không?

2017-11-22 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Khoảng cách và sự e ngại khiến cả hai chúng tôi bỏ lỡ nhau, bở lỡ những giây phút vui vẻ ngày trước và bỏ lỡ cả những khoảnh khắc đặc biệt của tình bạn năm cuối cấp.

***

blog radio,. Chúng ta đã bỏ lỡ những ngày vui vẻ ấy rồi phải không?

Hôm ấy là ngày đặc biệt để tôi nhớ lại kỉ niệm của người bạn làm tôi hối hận vô cùng... Tròn hai năm chúng tôi làm bạn với nhau, thế nhưng tại sao tôi cứ lấy cái dấu mốc ngớ ngẩn ấy để dằn vặt chính bản thân mình chứ? Nhưng thật sự tôi đang hối hận vì đã để tình bạn ấy rạn nứt và mỗi người nhìn về một hướng.

Ngày hôm ấy tôi đã thật buồn khi người bạn thân thiết bao năm lại không nhìn tôi lấy một lần, không chơi với tôi nữa. Sáng hôm ấy diễn ra như một cơn ác mộng. Nhớ về hai năm trước, cô gái ấy bằng tuổi tôi ít nói, hiền lành, thân hình mũm mĩm, mái tóc để dài. Cô gái ấy dường như bị cả lớp cô lập, không ai chơi cùng. Lúc nào bạn ấy cũng chỉ lủi thủi một mình trong góc lớp với quyển truyện tranh đủ màu sắc. Đôi lần tôi bắt gặp ánh mắt bạn thích thú nhìn chúng tôi nô đùa, tôi biết bạn mong lắm một người để sẻ chia. Tôi đã kéo bạn ra chơi cùng, đó cũng chính là duyên cớ để chúng tôi trở thành bạn.

Bạn ấy thật ra rất dễ mến, chỉ là vỏ bọc bên ngoài quá kín đáo khiến mọi người chẳng nhận ra. Từ đó suốt ngày chúng tôi đi học với nhau, dính lấy nhau như hình với bóng không rời.


Khi tôi lên lớp 9 suốt ngày phải cắm đầu vào đống sách vở lo học để thi đậu vào một trường ưng ý - ngôi trường mà bố mẹ tôi định hướng, cả bạn ấy cũng thế, miệt mài học tập. Đến một ngày khi cậu ấy nói:

“Sao Linh hủy kết bạn trên Facebook vậy? Hay Linh ghét bạn vậy thôi đi cậu từ nay không còn là bạn của tớ nữa thế nhé mình bận rồi đi đây”.

Bỗng mắt tôi nhòe đi, tôi chỉ muốn trốn vào góc nào đó không ai thấy. Cả ngày hôm ấy tôi không hỏi han gì ai cũng chẳng trò chuyện gì chỉ ngồi đó một chỗ trân trân nhìn xuống bàn dưới mà than thở. Về nhà tôi cũng chẳng yên, lúc nào hình ảnh cô bạn cũng chờn vờn trong suy nghĩ. Bây giờ tôi mong ngày gần nhất cậu ấy sẽ nói rằng: “Mình làm hòa nhé Linh!” nhưng sao thật khó vô cùng. Khoảng cách và sự e ngại khiến cả hai chúng tôi bỏ lỡ nhau, bở lỡ những giây phút vui vẻ ngày trước và bỏ lỡ cả những khoảnh khắc đặc biệt của tình bạn năm cuối cấp.

Nhưng dù sao tôi cũng mong chờ đến ngày đặc biệt ấy, ngày cả hai chúng tôi lại thân thiết và vui vẻ như xưa, bạn nhỉ!

P/s: Gửi bạn Trịnh Phương Dung

© Lê Thị Phương Linh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Quay trở về nhà

Quay trở về nhà

Hơn ai hết thì con cũng là người buồn nhất. Bởi ước mơ dường như sắp thực hiện của con phải tạm gác lại. Giờ đây, con lại phải cô đơn và có thể lạc lõng nơi xứ người. Chuyến đi này là lần đầu tiên con xa nhau lâu đến vậy.

Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!

Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!

Dù mối quan hệ có thân thiết đến đâu, cũng đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Dù khó chịu đến đâu, cũng đừng tùy tiện phán xét.

Âm thầm chờ anh quay về

Âm thầm chờ anh quay về

Tất cả kí ức về anh vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí của em như ngày nào nhưng với anh thì nó sẽ là dĩ vãng nhạt nhòa trong quá khứ mà thôi.

Cho đi từ những điều nhỏ bé

Cho đi từ những điều nhỏ bé

Tôi nhìn thấy chính mình trong họ – những lúc tôi gặp khó khăn và nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Tôi biết rằng, dù nhỏ bé nhưng sự chia sẻ có thể làm thay đổi cuộc sống của ai đó theo những cách bất ngờ. Và đôi khi, điều đó đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.

Về quê...

Về quê...

Anh đến quê em một ngày xa Cơn gió lao xao tựa đón chào Để nhìn thấy cánh đồng lúa chín Bên rặng tre lũ trẻ thường chơi

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

back to top