Chỉ cần luôn lạc quan thì ở đâu cuộc đời cũng đều ý nghĩa
2022-09-11 01:25
Tác giả:
CANDY
blogradio.vn - Trở về quê làm lại từ đầu không hề xấu hổ, ở quê hương một công việc an nhàn cũng không phải mất thể diện, dù chẳng phải ông nọ bà kia cũng đâu có sao. Từ trước đến nay giá trị của cuộc sống đều không dựa vào những bình phẩm của người khác, chỉ cần bản thân luôn tích cực lạc quan thì mọi cuộc đời, mọi ước mơ và bất cứ nơi đâu đều có ý nghĩa.
***
Người ta thường hay bảo nhau rằng, người này người kia đi nước này, thành phố kia để theo đuổi ước mơ, vậy có phải những người ở lại thành phố thì mới được xem là có ước mơ, có hoài bão?
Đồng nghiệp của tôi thời gian gần đây hay đưa chủ đề này ra để tranh luận, đa phần đều đồng ý với quan điểm phải đi ra ngoài, tức là ở những vùng đất khác phồn hoa, náo nhiệt hơn thì mới xem theo đuổi ước mơ.
Thực tế trong cuộc sống hiện tại rất nhiều bạn trẻ lựa chọn cuộc sống rời xa quê hương, vì ước mơ vứt bỏ cuộc sống yên bình ở quê nhà với suy nghĩ nghĩ đi ra những thành phố lớn hoặc quốc gia khác làm nên sự nghiệp mới được coi là không uổng phí cuộc đời.
Rất nhiều bạn trẻ một lòng nhiệt huyết, đến một vùng đất xa lạ để phấn đấu thì cũng có bấy nhiêu người nhận ra được sự tàn khốc của hiện thực. Tôi chắc chắn rằng có rất nhiều người sau khi trải qua những khó khăn nơi chốn phồn hoa, náo nhiệt lại muốn quay về với chốn an nhàn ung dung tự tại.
Tôi có một người bạn lớn lên với nhau từ nhỏ, sau khi tốt nghiệp cô ấy một thân một mình đi vào Sài Gòn. Sau 4 năm miệt mài, cố gắng thì cô ấy cũng được xem là có chút thành tựu. Trên mạng xã hội cô ấy chia sẻ về những chuyến đi chơi, ăn uống ở những nơi sang chảnh, nhiều người luôn ngưỡng mộ cô ấy và nghĩ rằng cô ấy thật sự rất may mắn và hạnh phúc. Tôi cũng không ngoại lệ, nghĩ rằng cô ấy chắc hẳn vui vẻ và hạnh phúc với những gì mà mình đang có cho đến mấy hôm trước khi cô ấy nhắn tin tâm sự. Tôi mới chợt nhận ra, à hóa ra không phải hào nhoáng nào cũng đều khiến người ta vui vẻ.
Cô ấy bảo cảm thấy chán nản với cuộc sống chốn phồn hoa nơi sài thành, muốn trở về sống cuộc sống bình yên nơi quê nhà, cô ấy cũng chẳng hiểu lý do tại sao hồi xưa lại thích mọi thứ ở thành phố lớn này, thích ánh sáng lấp lánh trên những con đường, tưởng tượng về một cuộc sống sang chảnh có sự nghiệp, có tiền tài, cuộc sống tự do thoải mái. Nhưng khi có được tất cả điều cô ấy mong muốn lại chỉ là ở bên cạnh người thân, được ăn cơm bố mẹ nấu và gặp được một người ân cần chu đáo yên bình qua ngày.
Ở mỗi giai đoạn khác nhau của cuộc đời thì sẽ có những cách suy nghĩ khác nhau và mong muốn cũng khác. Cuộc đời có lẽ là vậy, có khi chỉ vì bắt gặp một khoảnh khắc nhỏ lại khiến một con người từ thích bôn ba sóng gió đột nhiên muốn bình yên.
Bạn đã từng nghĩ đến chưa, tại sao ở thành phố lớn thì mới được gọi là phấn đấu vì ước mơ còn ở quê nhà lại không phải. Lẽ nào những người bỏ phố về quê không có ước mơ, lý tưởng hay sao?
Chắc chắn không phải, những công nhân viên chức ở quê nhà hay những người bỏ phố về quê họ cũng đang cố gắng tìm ước mơ của mình. Dù bạn đang sống ở thành phố lớn hay ở quê nhà thì cũng đều có những phút giây hỗn độn như nhau.
Muốn phán đoán một con người thành công cũng chẳng đánh giá người đấy ở đâu, công việc có tốt không hay thu nhập như thế nào, mà là những người này có được cảm giác thành công trong công việc của mình hay không. Có thể cảm nhận được hạnh phúc trong cuộc sống hay không, và có đủ dũng khí để vượt qua những khó khăn đứng dậy đi tiếp.
Ở lại lại một thành phố lớn, một vùng đất xa lạ sẽ có những lúc bạn khóc nghẹn ngào giữa đêm khuya, mọi khó khăn chỉ có thể một mình. Cuộc sống ở quê nhà cơm ba bữa dù có đạm bạc nhưng luôn có người ngóng trông, cùng vui cùng buồn.
Trở về quê làm lại từ đầu không hề xấu hổ, ở quê hương một công việc an nhàn cũng không phải mất thể diện, dù chẳng phải ông nọ bà kia cũng đâu có sao. Từ trước đến nay giá trị của cuộc sống đều không dựa vào những bình phẩm của người khác, chỉ cần bản thân luôn tích cực lạc quan thì mọi cuộc đời, mọi ước mơ và bất cứ nơi đâu đều có ý nghĩa.
© CANDY - blogradio.vn
Xem thêm: Đừng hơn thua tranh cãi với người mình thương | Radio Tâm sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu
Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh
Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn
Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại
Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

Sáo sang sông
À ơi ơi à, à ơi Sổ lồng chim sáo, lả lơi hiu buồn Bậu đi em xót, em thương Ruột gan quặn lại, thiên đường mở ra.

Mẹ của em
Mẹ nấu ăn, ngon không chê vào đâu Dạy con học thì rất là kiên nhẫn Mẹ dạy em vươn lên bằng học vấn Biết nỗ lực, kiên trì sẽ thành công.

Thương!
Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình
Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.