Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chỉ cần biển tin em, vậy là đủ

2020-12-28 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Mỗi người có một tâm hồn riêng, chỉ là tâm hồn ấy phải lương thiện. Thầy có thích biển không. Rất nhiều người thích biển, yêu biển vì biển là biển, vì biển xứng đáng được yêu.

***

Em đang lắng nghe tiếng sóng

Sóng muôn đời vẫn vậy, lúc nhẹ nhàng dịu êm lúc thét gào dữ dội

Em muôn đời vẫn vậy, đi đâu về đâu vẫn quay về bên biển.

Quê hương em là biển mà.

Em nghĩ nếu con đường biết nói, nó sẽ kiện em vì cái tội không bao giờ gọi đúng tên nó. Con đường có tên rõ ràng, sao em cứ gọi là đường biển. Và nó cũng sẽ mắng em vì quá yêu biển nên mỗi lần cứ muốn xả stress hay rảnh rỗi là em cứ đi dạo biển, đứng ngắm biển. Bao nhiêu năm đi trên con đường ấy nó hổng bị mòn đi mới là lạ.

Không phải mình em đâu, người dân quê em đều rất yêu biển và còn mê biển là đằng khác.

Nhiều lúc em cứ nghĩ, biển không phải chỉ là thiên nhiên, là món quà tuyệt vời từ thiên nhiên được ông trời ưu ái tặng cho quê em, mà biển còn là một con người. Những gì biển thể hiện đúng là vậy mà, có lúc giận dữ, có lúc ngoan hiền, có lúc xanh trong xinh đẹp, có lúc lại đục ngầu xấu xí những ngày mưa bão.

Cho dù thế nào, em vẫn rất yêu biển.

Ngày xưa theo ba đi tắm biển, em nhớ nhất là những lần bị uống nước, em chỉ biết kêu lên, ba ơi mặn quá, ba em chỉ cười. Sau này khi lớn em phát hiện ra da em bị nổi đỏ lên khi tắm biển, vậy là bác sĩ không cho em tắm biển nữa, họ nói em bị dị ứng nặng với nước biển.

Ở biển mà không được tắm biển, vừa buồn vừa ức.

Nhưng không sao, em được ngắm biển là ổn rồi.

Em nhớ có lần Thầy nói với em là Thầy không biết hát, em thì biết hát một chút và thích hát, những bài hát về biển thì nhiều lắm, em cứ hát theo ý thích mà nhiều khi chẳng thuộc trọn vẹn bài nào.

“Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông dường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu về đâu”

Em cũng không nhớ đã bao nhiêu lần em lội chân không trên cát. Cát biển mịn màng, cứ mỗi bước chân lại được in dấu rồi lại bị sóng xóa đi làm em vừa tiếc nuối vừa thích thú. Nhiều lúc em hỏi biển, biển có tự bao giờ và ai sinh ra biển nhưng biển im lặng, chỉ có tiếng sóng rì rào nhè nhẹ mà em cảm nhận như tiếng cười khẽ của biển vậy.

Có người nói tính em lãng mạn quá nên rất dễ bị khổ tâm. Em thấy ngược lại, tính em rất thẳng và rất thực tế, còn lãng mạn như người ta nói có lẽ là do những cảm xúc trong em quá nhiều và đã có lúc em chưa kiểm soát được hết, vậy thôi. Mà em nghĩ cũng nên lãng mạn một chút, cuộc sống sẽ bớt nặng nề hơn. Nhưng thẳng quá cũng không tốt, đó là một trong những điểm yếu của em.

Nhiều lúc người ta thương hoặc ghét một ai đó không cần phải có lý do, đúng không Thầy, mà khi hết tình cảm rồi cũng vậy, càng không cần có lý do. Thương là thương, mà hết thương là hết thương, đơn giản vậy thôi mà.

Mỗi người có một tâm hồn riêng, chỉ là tâm hồn ấy phải lương thiện.

Thầy có thích biển không

Rất nhiều người thích biển, yêu biển vì biển là biển, vì biển xứng đáng được yêu.

Với em, biển luôn chất chứa trong lòng bao nhiêu bí ẩn, bao nhiêu điều kỳ thú mà con người chưa thể khám phá hết được, biển chứa đựng trong lòng nó bao nhiêu nỗi đau, bao nhiều hoài vọng, bao nhiêu ước mơ của bao con người thầm lặng đã ngủ yên mãi mãi, để ngàn đời sau còn lưu luyến nhắc tên.

Với em, biển cũng để lại cho em những ký ức đớn đau một thời.

Năm em học lớp 10, có hai người bạn khá thân học cùng lớp học thêm toán với em đi vượt biên cùng gia đình. Em nghe kể khi tàu ra giữa khơi đã gặp bọn hải tặc, tụi nó giết và cướp hết sạch tài sản của mọi người. Em nghe mà đau đớn, ngày ấy người ta đi vượt biên nhiều lắm và nạn hải tặc là nỗi ám ảnh lớn nhất với họ thời đó. Ở xóm em cũng có mấy gia đình như vậy nhưng họ may mắn hơn các bạn em, họ đến nơi an toàn.

Thời đó, nước Mỹ là một viễn cảnh huy hoàng cho bao người. Ở đó người ta được ăn sung mặc sướng, được có lắm tiền mà không phải bỏ công sức nhọc nhằn. Lúc đó em còn nhỏ quá, em nghe người ta nói vậy thì biết vậy.

Rồi sau này lớn lên, em càng hiểu ra, Mỹ là đất nước giàu có bậc nhất thế giới và cũng là đất nước mà tội ác và tội phạm cũng diễn ra nhan nhản mỗi ngày.

Những lúc đứng trước biển, em vẫn nhớ về hai người bạn của em là vậy.

Em không thân với Thầy, nhưng em chắc chắn Thầy thích không khí ở biển hơn trong kia. Ở đây khí hậu ôn hòa và dễ chịu hơn nhiều. Em đã quá quen với cuộc sống nơi đây, quá quen với hơi thở của biển, mùi vị mằn mặn nồng nồng mà biển luôn thổi vào em mỗi lúc em ở trước biển, đi trên đường biển hay chỉ là một thoáng nghĩ về biển cũng cảm nhận rõ ràng được tất cả hương vị ấy.

Với em, từ lâu lắm rồi, biển luôn là người bạn duy nhất em tuyệt đối tin tưởng, có những nỗi niềm em không biết phải chia sẻ cùng ai, em chỉ nói với biển. Rồi khi nói xong, câu cuối cùng em chào biển để quay người đi về, luôn luôn là:

“Em không cần biển thương em, em chỉ cần biển tin em, vậy là đủ.”

Có lúc biển giận dữ, tung những đợt sóng cao và xa tận vào bờ nơi em đứng, làm bắn những giọt nước lên tận mặt em, em quay người đi rồi mà cảm giác biển vẫn đang cuồn cuộn nỗi giận đuổi xô theo, có lúc biển lại im lìm và phẳng lặng không một gợn sóng, như bình thản trước em, như chưa hề nghe em nói, không hiểu sao những lúc vậy làm em buồn hơn, đau hơn.

Và sóng biển nữa, sóng đã làm ướt chân em bao lần, làm em mỉm cười và cũng làm em nhăn mặt bao lần.

Em không nhớ nổi.

Tiếng sóng biển, hát tia nắng đầu tiên

Tiếng sóng biển, khát khao mối tình riêng, trong sáng…

Thầy đọc bài viết của em nhiều nhiều chắc từ từ sẽ hát được. Em chỉ muốn Thầy được vui.

© Thùy Vân - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao | Góc suy ngẫm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top