Cậu mãi là bí mật thanh xuân không thể bật mí của tớ
2023-06-01 01:10
Tác giả:
Tam Sinh
blogradio.vn - Thế giới ấy không chỉ xoay quanh một mình cậu nữa. Lúc đó, tớ chợt nhận ra khoảng cách giữa ngưỡng mộ và thích, rồi giữa thích và yêu hóa ra lại mong manh đến vậy. Nhưng dù thế nào cậu cũng là một phần thanh xuân, là bí mật không thể bật mí cùng ai của tớ.
***
Hôm nay vô tình xem lại một đoạn cắt của phim” Điều tuyệt vời nhất của chúng ta”, lòng tớ chợt trùng xuống. Phải đấy, tớ lại nhớ đến cậu rồi.
Tớ nhớ đến người con trai đeo mắt kính hay cười. Tớ nhớ những ngày ngồi cùng bàn với cậu, cười một cách ngây ngô khi nghe cậu kể chuyện tiếu lâm, nhớ những lúc hai đứa trong giờ học lén chơi cờ vây với nhau.
Có lẽ cậu cũng chẳng biết đâu, thực ra tớ chẳng thích cờ vây chút nào, nhưng mà vì có cậu nên tớ mới học đấy. Tớ nhớ cả những lúc cậu than trời vì giảng đi giảng lại một bài toán mà tớ mãi không chịu hiểu, cuối cùng đành ngao ngán đẩy vở của mình sang để tớ chép cho nhanh. Rồi cả những lúc tình cờ gặp nhau trên đường đến trường cũng vậy, chả có sự trùng hợp nào xác suất lại nhiều đến vậy đâu, tớ căn giờ để đi cùng cậu cả đấy.
Tớ và cậu học chung lớp 9, lên cấp 3 ra trường huyện học, thế nào mà lại cùng lớp, thậm chí được cô giáo xếp cho ngồi cùng bàn. Cậu không biết tớ vui thế nào đâu, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thường khi cậu ngồi xuống bên cạnh nói “Ngồi cạnh người quen, kỳ này có bà môn sử tôi không lo đội sổ”. Tớ là một người khá kiệm lời, nhưng cứ vô thức mà tiếp lời cậu. Rồi dần dần không biết từ khi nào, tớ bắt đầu bị cuốn vào những câu chuyện của cậu, vô thức mà nói nhiều hơn về cậu.
Cậu khi ấy vừa hoạt ngôn, lại học giỏi tự nhiên nên cũng có một vài đối tượng theo đuổi, còn tớ khi đó chỉ là một cô bạn cùng bàn bình thường. Tớ nhút nhát, tự ti, tớ khi ấy đã chôn chặt tình cảm của mình trong lòng, tớ chỉ lẳng lặng bên cạnh cậu, âm thầm ghi nhớ những sở thích của cậu. Thậm chí, tớ còn thầm nhủ: Đó không phải là thích đâu, chẳng qua là mày ngưỡng mộ vì cậu ấy học giỏi mà thôi. Thậm chí còn hùa theo người khác để ghép đôi cậu với cô nàng lớp phó lớp bên cạnh, ngớ ngẩn nhỉ?
Nhiều lúc tớ cũng không hiểu vì sao, hình mẫu lý tưởng của tớ so với cậu khác xa nhau, ấy thế mà tớ lại thích cậu được nhỉ? Hình mẫu lý tưởng của tớ là một người phải cao hơn tớ một cái đầu kìa, còn cậu chỉ nhỉnh hơn tớ một xíu thôi, tớ thích con trai da trắng thư sinh - da câu lại hơi ngăm, nhưng cậu vẫn cứ thế ngang ngạnh đi vào trong tim tớ, chiếm chỗ không chút nể nang gì cả.
Tốt nghiệp cấp 3, tớ và cậu mỗi người một ngả, mỗi người sống ở một thành phố khác, bận rộn với trường học mới, với những mối quan hệ mới, bận rộn với cuộc sống của chính mình, dường như những kí ức về cậu đã phủ bụi, nằm khuất sâu đâu đó trong tâm hồn của tớ.
Lên đại học, tớ đã trở nên tự tin và mở lòng mình hơn, tìm được những người bạn sẵn sàng cùng khóc, cùng cười, cùng làm những điều ngốc nghếch với tớ. Thế giới của tớ ngập tràn sắc màu, muôn hình muôn vẻ, buồn có, vui có. Thế giới ấy không chỉ xoay quanh một mình cậu nữa. Lúc đó, tớ chợt nhận ra khoảng cách giữa ngưỡng mộ và thích, rồi giữa thích và yêu hóa ra lại mong manh đến vậy. Nhưng dù thế nào cậu cũng là một phần thanh xuân, là bí mật không thể bật mí cùng ai của tớ.
Sau này dù đã ra trường đi làm, chúng ta thi thoảng chỉ chạm mặt nhau mỗi dịp họp lớp, dù rằng khi nhắc về cậu, nói chuyện cùng cậu về vấn đề vu vơ nào đó, tớ cũng không còn cảm thấy khẩn trương, ngượng ngùng hay hồi hộp như trước nữa. Nhưng khi có người hỏi hình mẫu lý tưởng như nào, trong đầu tớ lại bỗng nhiên lướt về hình ảnh của cậu. Bạn bè giới thiệu đối tượng, tớ cũng sẽ vô thức mà đem họ so sánh với cậu của năm đó.
Có lẽ nào do tình đơn phương không thành nên người ta cứ ôm mãi chấp niệm hay không? Thật là kì lạ, giống như lời của cô nàng Cảnh Cảnh trong bộ phim hôm nay tớ xem “Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Còn tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ, dù có đuổi thế nào cũng không kịp”.
© Tam Sinh - blogradio.vn
Xem thêm: Em Chỉ Là Người Tình
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đâu là màu sắc tương khắc với 12 cung hoàng đạo?
Do đó, dựa vào đặc điểm của 12 chòm sao, bạn có thể xác định đâu là màu sắc không phù hợp với cung hoàng đạo của mình để hạn chế những điều không may có thể xảy ra.

Kết thúc một hành trình
Đâu có hành trình nào đầy sự cố gắng mà lại là một hành trình tầm thường Khi đã bước chân và hiểu lòng luôn muốn được bình yên nếu có thể

Có những điều đến và đi
Tôi cũng nhận ra chính nhờ những điều tôi đã mất đi đã giúp tôi càng ngày càng tĩnh lặng hơn, càng nghiêng về cách sống bình thản hơn và dám đối mặt với những phong ba của cuộc đời một cách thản nhiên nhất.

Hành trình của Sam (Phần 2)
Bất ngờ hơn, cô gặp lại anh trai sau một năm xa cách ngay trong tiệm bánh ngọt. Nhưng mọi chuyện lại không còn suôn sẻ như cô nghĩ khi chiến tranh xảy ra, gia đình và tình yêu cứ lần lượt rời bỏ cô khiến cho cô sống dở chết dở.

Ván bài yêu anh
Thì ra cảm giác yêu một người là như vậy. Dù cho ngồi xe lửa suốt 20 tiếng mới gặp được nhau cũng không hề cảm thấy mệt mỏi. Dù mới từ nơi 30 độ đến nơi 18 độ cũng cảm thấy ấm áp đến vô cùng. Dù cho cùng nhau ăn cơm vỉa hè cũng cảm thấy như thưởng thức sơn hào hải vị.

Áp lực đồng trang lứa liệu có đáng sợ?
Bảo không áp lực thì thật sự nói dối, nhưng để đến mức tự ti thu mình lại thì không nên, bởi xuất phát điểm của bản thân với con người ta thật sự không giống nhau.

Ở cửa đặt 6 thứ này sẽ cản bước đường Thần Tài
Theo quan niệm từ xưa, có những thứ không nên đặt gần cửa ra vào vì có thể ảnh hưởng rất lớn đến tài vận và vận may của cả gia đình.

Chị làm người thứ ba vì thích em à?
Chị đẹp, độc lập và sắc sảo, có cho mình một mái ấm yên bình đâu khó, sao lại chọn làm kẻ thứ ba đứng bên đường cho mỗi cuộc tình của người khác. Trong làn khói thuốc nồng sặc, chị ngà ngà cười nhìn tôi nói: "Chị thích".

Ở đây có những chùm thơ đẹp
Ta đi trong cõi mình ta Giật mình bỗng ngỡ như là đã quen Con đường bản thể ngã nghiêng Cố tìm một bước thanh thiên mộng trần

Hành trình của Sam (Phần 1)
Câu chuyện xoay quanh cô mèo tên Sam và gia đình của mình. Bỗng một ngày nọ, cô nhận được giấy trúng tuyển đại học vào cùng trường anh trai cô đang học khiến cô rất vui.