Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cám ơn người đã ở đó cùng tôi nơi bến trạm thanh xuân

2018-07-05 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc đời giống như một chuyến xe buýt dài vô tận, cám ơn người đã ở đó cùng tôi nơi bến trạm thanh xuân, dù sao này ký ức về nhau có hao gầy theo năm tháng, nhưng mong người đừng để lớp bụi thời gian phủ mờ những hình ảnh tươi đẹp về nhau.

***

blog radio, Cám ơn người đã ở đó cùng tôi nơi bến trạm thanh xuân

Ở cái tuổi mà người ta gọi là thời khắc chênh vênh giữa tình yêu và sự nghiệp, tôi chợt nhận ra hết thảy những cảm xúc vụn vặt ở thanh xuân gom nhặt lại cũng chẳng đủ để có thể nói là đã từng có một tình yêu tròn đầy và nguyên vẹn.

Vì hết thảy những xúc cảm đã trải qua đó, chúng chỉ đều hao hao với thứ tình cảm mà người ta gọi đó là tình yêu. Dù chẳng quá thiết tha, chẳng quyến luyến, chẳng khổ đau cùng cực khi phải chia ly, ấy vậy mà thi thoảng tim lại hẫng vài nhịp mỗi khi bắt gặp người đâu đó.

Có là gì đâu, hà cớ gì phải day dứt, chỉ là một người lạ từng quen, cũng chẳng phải là người yêu cũ, gọi nhau là bạn, là người thương, là thanh xuân không với tới hay với bất cứ cái tên nào khác thì cũng chẳng để làm gì. Chỉ là nhớ để biết rằng, nhiều năm trước đó đã từng có một câu chuyện chưa kịp viết lời mở đầu đã vội đặt bút sang trang. Đôi lúc cũng tự huyễn hoặc rằng, nếu ngày đó, chúng ta can đảm bỏ qua lý trí để nếu kéo một người ở lại bên ta dù chỉ là những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi.

Nhưng níu kéo để làm gì khi biết rằng chặng đường sau phải rẻ ngã chia đôi, nào đủ tự tin rằng dù xa mấy phương trời tình yêu đó vẫn vẹn nguyên không vơi bớt. Yêu xa qua mấy dặm, biết đâu cảm xúc cũng lạc đường rồi mãi rong chơi đâu đó đến quên đường về.

blog radio, Cám ơn người đã ở đó cùng tôi nơi bến trạm thanh xuân

Trái đất thì cứ nghiễm nhiên quay quanh Mặt trời chẳng buồn ngơi nghỉ, nhưng sao lòng người lại hay tơ tưởng về những chuyện đã qua mà chậm trễ cho tương lai. Cuộc sống vốn bộn bề và tất bật thế kia, ấy vậy mà chẳng thể lấp đầy khoảng trống ngự trị nơi tim.

Tôi từng vì thương mà bỏ người bơ vơ lại giữa thanh xuân, vì nếu cố lấy hết dũng khí để nắm lấy tay người bước ra khỏi thanh xuân ấy, liệu đoạn chung đường dài được bao nhiêu. Vì có phải trẻ con đâu mà yêu thương vô tội vã, bỏ lỡ khi chưa bắt đầu còn hơn đã nguyện chung đường nhưng đến cuối cùng lại vội rẻ ngang.

Cuộc đời giống như một chuyến xe buýt dài vô tận, cám ơn người đã ở đó cùng tôi nơi bến trạm thanh xuân, dù sao này ký ức về nhau có hao gầy theo năm tháng, nhưng mong người đừng để lớp bụi thời gian phủ mờ những hình ảnh tươi đẹp về nhau.

© Mộc Mộc – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

back to top