Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn em vì đã là kỉ niệm đẹp trong đời

2020-07-29 01:14

Tác giả: Đông ăn giá


blogradio.vn - Mỗi lần nhớ về tình cảm ngây ngô như cơn một cơn mưa thoáng qua trong đời mình đã luôn thầm mỉm cười . Vì nhờ có X, thanh xuân của mình đã từng biết thích một người là như thế nào. Và cũng muốn cảm ơn X - “Cảm ơn em vì đã là kỉ niệm đẹp trong đời”. 

***

Thời cấp hai của mình có một kỷ niệm rất đáng nhớ. Giờ ra chơi mình ít khi ra khỏi lớp, ngoại trừ có một thời gian thường hay kéo đứa bạn đi lang thang quanh sân trường tám chuyện. 

Đến lớp 9, nhà trường bắt kiểm tra đầu giờ buổi sáng để chuẩn bị cho việc thi chuyển cấp. Cộng thêm việc mình muốn ngủ thêm ít phút vào buổi sáng, kết quả là bữa sáng chuyển từ ở nhà thành căn tin trường. Và đó cũng là nơi định mệnh mình gặp em ấy.

Em ấy hocj lớp 8. Lần đầu tiên thấy em ấy cười, mình đã ngay lập tức bị thu hút. Trong đầu mình vang lên suy nghĩ: "Đúng gu mình rồi, chết dở". Em ấy cao, kém mình một tuổi mà cao hơn mình gần một cái đầu. Lúc em ấy cười mình không thấy mắt em ấy đâu nữa cả. Khi chưa biết tên em ấy, mình gọi em ấy là X, cả khi đã biết tên rồi, mình vẫn gọi như vậy vì mình quen rồi, cũng vì thật ra mình không thích tên em ấy lắm.

Lúc đó bạn thân A của mình cũng đang để ý một người, nên chúng mình gọi luôn là Y cho dễ nói. Mãi đến sau này, lúc bọn mình không còn để ý hai người họ nữa, bạn thân B mới biết ngoài Y ra còn có một X. Mỗi lần thấy Y, B lại trêu A "Y kìa Y kìa" với một âm lượng rất không biết điều. Nên mình lén không kể với B.

Nói về X, lớp em ấy ở ngay trên lớp mình, lần nào giờ ra chơi mình cũng đợi đến lúc em ấy đi lên cầu thang rồi mới về lớp. Có một lần mình rất nhớ, X về nhà cùng đường với mình, em ấy đi cùng bạn phía trước, mình lén lút theo sau. 

Gọi là lén lút nhưng trình độ bám đuôi của mình quá kém, quá thiếu kinh nghiệm, chẳng hiểu thế nào mà đi một đoạn đã không thấy hai người kia đâu nữa. Mình nghĩ họ đã đi rất nhanh vì khoảng cách mình bám theo cũng hơi xa. 

hoctro1_(1)

Mình đi tiếp, với tốc độ nhanh hơn, hi vọng sẽ thấy em ấy hoặc chí ít là cậu bạn đi cùng. Nhưng cuối cùng lại chẳng thấy ai cả. Mình hụt hẫng vô cùng. Tự nhiên cảm thấy, chắc là bọn mình không có duyên rồi, đi trên cùng một con đường mà mình còn lạc mất người ta cơ mà.

Mình nghĩ rất nhiều, mình có thích người ta thật không? Hình như mình chỉ thích ngoại hình người ta thôi nhỉ? Chính vì điều này mà mình đã không theo đuổi X. Mình biết, mình chỉ bị thu hút bởi vẻ ngoài "chuẩn gu mình" của X thôi, mình chả biết gì về X cả. 

Cái thích của mình, cũng không phải thích thật lòng. Vậy thì còn theo đuổi làm gì. Mình còn đang cuối cấp nên tập trung học hành. Vì vậy, mình quyết định coi việc ngày ngày thấy X như một cách giúp mình thấy vui vẻ hơn đôi chút và quan hệ giữa bọn mình sẽ chỉ là người lạ thôi.

Sau lần bám đuôi mình có chiến lợi phẩm là vài bức chụp lén từ đằng sau. Nhưng giờ mình xoá cả rồi vì X xinh mà ảnh thì chất lượng thấp quá, chẳng nhìn thấy rõ gì cả. 

Mình vẫn nhớ nụ cười của X, nhớ cặp kính trắng của X, nhớ cả những lần không thấy X trong căn tin là lại kéo bọn bạn lê la khắp sân trường. Nhưng mình biết nhớ thì nhớ vậy thôi khi tất cả đều là kỷ niệm hết rồi và mình cũng không còn thích X nữa.

Mỗi lần nhớ về tình cảm ngây ngô như cơn một cơn mưa thoáng qua trong đời mình đã luôn thầm mỉm cười. Vì nhờ có X, thanh xuân của mình đã từng biết thích một người là như thế nào. 

© Đông ăn giá - blog radio.vn

Xem thêm: Độc thân không cô đơn

 

Đông ăn giá

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu xanh mãi

Tình yêu xanh mãi

Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời

Vẫn luôn có nhau trong đời

Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương

Hiểu để yêu thương

Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người

Chờ người

Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu

Lời cuối cho người em yêu

Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm

Dòng sông thấu cảm

Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.

back to top