Cảm ơn anh vì tình yêu và đau khổ anh dành cho em
2022-02-09 01:20
Tác giả:
Hà Chi
blogradio.vn - Tình yêu trỗi dậy trong em. Một thứ tình cảm nó thiêng liêng và ấm áp làm sao. Và sau đó là khoảng thời gian ngọt ngào vô cùng mà có lẽ cuộc đời này em cũng chẳng bao giờ quên được cái cảm giác yêu và được yêu đó.
***
Ai cũng có một mối tình mà khiến người ta nhớ mãi không quên dù đã làm đủ mọi cách. Tôi cũng vậy dù đã cố không nghĩ đến. Cái cảm giác đó thực sự vô cùng khó chịu khi nhớ một người mà chả thể nói ra và cũng chẳng thể chạy đến bên họ và ôm họ thật chặt nữa. Và dường như chỉ muốn hét lên rằng "Em nhớ anh nhiều lắm, tại sao anh nỡ bỏ em mà đi”. Tất cả nhưng thứ trên thế giới này dều rất vô thường. Người mà hôm nay hứa sẽ không bao giờ buông tay mình mà hôm sau đã trở thành người dưng.
Hà Nội vào những ngày cuối thu trời se se lạnh. Em và anh biết nhau qua một lời giới thiệu của một người bạn. Anh hơn em 7 tuổi - một người đàn ông chững chạc và cũng đã có sự nghiệp riêng của mình. Còn em vẫn là cô bé tuổi đôi mươi vô lo vô nghĩ với tương lai chênh vênh và cái bản ngã xấu xí. Chúng ta bắt đầu quen nhau qua những dòng tin nhắn mỗi đêm khi cả hai đã xong công việc của riêng mình. Cái cảm giác bồi hồi đó đến bây giờ khi nhắc lại cảm xúc em vẫn dâng trào. Bồi hồi qua từng dòng tin nhắn, từng sticker anh gửi.
Em là một đứa con gái khá là khó tính trong chuyện tình cảm nhưng rồi em không biết rằng em đã yêu anh từ lúc nào không hay. Em biết rằng là anh rất bận nên sáng nào cũng luôn là người chủ động nhắn tin cho anh. Rồi dần dần dần sợi dân kết nối giữa chúng ta càng chặt hơn. Khi đó anh luôn chủ động nhắn tin và hẹn gặp em nhiều hơn. Ngày 20/10 năm đó em vẫn nhớ như in, có thể nói rằng đó là ngày kỷ niệm chúng ta bắt đầu yêu nhau. Anh hẹn em đến nhà ăn cơm. Cảm giác anh và em cùng nấu ăn thực sự nó rất gần gũi. Sau khi dùng bữa anh chở em về nhà, đường từ nhà anh đến nhà em cách 17 cây số mà suốt quãng đường đó anh nắm chặt bàn tay em không buông. Bàn tay em bẩm sinh đã rất lạnh mà hôm đó nó ấm lại một cách lạ kì. Đến cổng nhà em anh ôm lấy em và hôn em. Lúc đó em rung động thực sự rồi anh ạ. Tình yêu trỗi dậy trong em. Một thứ tình cảm nó thiêng liêng và ấm áp làm sao. Và sau đó là khoảng thời gian ngọt ngào vô cùng mà có lẽ cuộc đời này em cũng chẳng bao giờ quên được cái cảm giác yêu và được yêu đó.
Dần dần công việc của anh dần bận hơn, những tin nhắn, cuộc gọi hay những lời quan tâm cũng ít dần và thay vào đó là những giọt nước mắt rơi trên má em càng ngày càng nhiều hơn. Anh bắt đầu biết nói dối em, khi biết được em đã khóc rất nhiều, và em nghĩ rằng em sẽ không tha thứ cho anh. Rồi anh chủ động nhắn tin xin lỗi em và rồi một chút yếu lòng thì em lại tha thứ cho anh.
Thời gian trôi đi chúng ta lại càng ít thời gian ở bên nhau, các dòng tin nhắn quan tâm như ngày xưa dường như là không có. Chỉ còn là những cuộc gọi cuối ngày khoảng 30p giữa cả hai. Khi gặp nhau chốc lát, em chỉ muốn thời gian dừng trôi để cả hai có thể ngồi bên nhau thật lâu. Và rồi ngày đó cũng đến, ngày mà biến cố xảy ra với chuyện tình cảm của chúng ta.
Anh chững lại nhiều ngày không một dòng tin nhắn cũng chả một cuộc gọi. Từ khi yêu anh tự nhiên em lại hình thành cho mình một cảm giác bất an vô hình, em sợ mất anh. Rồi đêm đó em đã nhắn cho anh những dòng tin nhắn rất dài nói ra tâm tư của em, thì em lại chỉ nhận được những dòng đáp trả lạnh nhạt “Nếu em cảm giác yêu anh em mệt mỏi quá thì em yêu người khác cũng được”, “Chúng ta nên cho nhau thời gian để suy nghĩ”. Những dòng tin nhắn đó khiến em xé lòng, em không thể tin vào mắt mình rằng người mà em yêu có thể nói với em những câu như thế.
Tiếp tục rồi lại tiếp tục như vậy anh vẫn im lặng và em cũng vậy. Rồi gia đình em cũng biết chuyện của cả hai và khá là gay gắt. Em đã phải tìm gặp anh để tìm ra hướng giải quyết cho cả hai. Rồi anh cho rằng em nói dối để ràng buộc anh. Em thì cố gắng níu kéo, anh thì luôn gạt đi và nói rằng tình cảm của chúng ta không thể cứu vãn được nữa. Ngay giây phút đó em biết rằng anh đã hết yêu em rồi. Và rồi chúng ta chia tay từ đó. Không liên lạc với nhau một thời dài, em vẫn như thói quen vào facebookhông của anh theo dõi từng hoạt động của anh và rồi biết tin anh có người khác rồi em chết lặng đi. Lòng em xé thành nhiều mảnh, chỉ biết khóc và oán trách “Tại sao anh lại đối xử với em như thế”.
Sau thời gian chia tay, em rơi vào trầm cảm. Không lúc nào em không nghĩ đến anh, bất chợt nghĩ đến anh nước mắt lại rơi. Nhưng buộc em phải thúc bản thân mình lên để đi trên con đường mới mà không có anh. Nhiều khi về đêm nhớ anh em đều lặng mình vào một góc và khóc dòng. Nhiều lúc muốn hét lên “em nhớ anh” mà đâu có ai nghe đâu. Em lại tự nhủ lòng rằng chuyện của chúng ta đã là quá khứ để có thể mạnh mẽ quên anh đi, nhưng thực sự em không thể và cũng không làm được gì khác. Việc em làm được bây giờ là mong anh hạnh phúc mà thôi. Em vẫn sẽ cố mạnh mẽ để cố gắng bước tiếp anh ạ. Cảm ơn anh vì tất cả.
© Hà Chi - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Người yêu cũ nghe thật xót xa | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 nơi người EQ cao không tới
Người có EQ cao không chỉ biết kiểm soát cảm xúc của mình mà còn thấu hiểu, đồng cảm và ứng xử khôn khéo với người khác.

Nhà bà Lam (Phần 1)
Thế mà cũng 10 năm trôi qua rồi, không biết bà Lam sống như thế nào, bà đã luôn bảo vệ cậu khỏi những trận đòn roi của bố mẹ chỉ vì sự ương bướng của mình, rồi thì cũng hay cho cậu tiền để mua quà. Những kỉ niệm đó thật đẹp, nếu không có bà Lam cũng chưa chắc cậu đã là một chàng thanh niên tử tế như bây giờ, nhưng giờ đây chắc cậu cũng chẳng có cơ hội gặp bà nữa.

Luôn có một nơi để quay về đó là gia đình
Không hiểu đêm đó lại dài đến vậy, bốn mẹ con ôm nhau mà khóc một trận cho đã. Bao nhiêu điều kìm nén bấy lâu cũng nói ra hết. Con biết giờ đây cả nhà mình đã hiểu nhau nhiều hơn trước.

Cũng là người xa lạ
Giờ em có oán trách bất cứ ai thì cũng vô ích. Bởi em không thể cứ mãi níu giữ lấy một người không còn yêu em nữa. Hay em phải tỏ ra thật đáng thương để dành lấy chút lòng thương hại sau cùng của anh dành cho em.

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông