Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn ai đó đã từng là cả bốn mùa thanh xuân

2018-02-16 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Nếu thời gian có một lần cho phép em quay lại, lựa chọn lại mọi thứ từ đầu, em vẫn sẽ chọn yêu anh – mối tình đầu dẫu biết là chẳng thể đi đến cuối cùng cùng nhau.

***

Ai cũng có một thanh xuân dành hết cho một người. Tình yêu đầu, đến theo một cách nào đó, không báo trước, bất ngờ, có chút vội vã nhưng da diết và đắm say. Một mối tình đẹp đẽ, lớn lên theo năm tháng nồng nhiệt điên cuồng của tuổi trẻ, một mối tình với những cảm xúc vẹn nguyên, chân thành, một mối tình đáng được nâng niu và trân trọng. Là khi em cùng anh, chúng ta nhau nắm tay bước qua bao giông tố đầu đời, những bỡ ngỡ của tuổi mới lớn.

Chúng ta tựa vào nhau lúc cần, nhìn nhau để trưởng thành và đi qua hết những thăng trầm. Lại có khi chẳng điên cuồng, mãnh liệt mà là khoảnh khắc bình yên bên cạnh nhau, khoảnh khắc của an yên, của hạnh phúc. Những cung bậc của tình yêu đầu đó, điên cuồng, nồng nhiệt, da diết đắm say hay ngây ngô, giấu giếm, vụng trộm, sau tất cả, là chút tình em giữ cho riêng mình, nhẹ nhàng như nắng sớm trong veo.

Cảm ơn ai đó đã từng là cả bốn mùa thanh xuân

Tuổi trẻ, khi em còn nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu hồng với những điều tốt đẹp nhất. Tuổi trẻ là một món quà của cuộc đời, rong ruổi, tự do, một trái tim để yêu và khao khát được yêu thương hơn bất kỳ lúc nào. Em giữ mình những rung động đầu đời, hay cả đêm thao thức vì lỡ say một ánh mắt, một nụ cười. Em hạnh phúc chừng nào với những ký ức thanh xuân tươi đẹp. Có em và người em yêu thương cùng nhau bước qua chặng đường đầu tiên của cuộc đời, trải qua những vui buồn, những thăng trầm của cuộc sống. Em bối rối với cái chạm tay đầu, ngỡ ngàng với nụ hôn đầu vội vã. Những giận hờn vu vơ, những giây phút ngọt ngào, lãng mạn bên nhau. Tình yêu đầu, đẹp như một cơn rào, chẳng thể thắm lại lần hai.

Rồi thời gian qua đi, cuộc sống dạy em rằng không có gì là mãi mãi. Thứ tồn tại cuối cùng sau tất cả là những dư vị của tình yêu. Em nhớ về khoảnh khắc em những tưởng mình không thể sống thiếu một người cho đến hết, rồi khoảnh khắc em nhận ra những ký ức về anh như một bức tranh khuất sau màn sương mỏng, mọi thứ trở nên nhạt nhòa, những điều ở hiện tại chồng chất lên lớp ký ức cũ, và dần dà bước vào quên lãng. Em sẽ quên đi rằng tại sao ta trở nên như vậy, chúng ta chọn cách rời xa nhau. Lặng lẽ, âm thầm, chóng vánh qua nhanh, khi ta biết rằng níu kéo sẽ chỉ làm hai ta thêm mệt mỏi. Rồi chúng ta sẽ phải hiểu và chấp nhận, rằng có những người chúng ta chỉ có thể giữ họ trong tim, chứ ko phải là trong cuộc đời này. Thà xa nhau để có nhau cả đời, còn hơn bên nhau một thời, mà cuối cùng mỗi người đi về một hướng.

Yêu là duyên, đến với nhau là phận, có đến được với nhau, không phải là điều chúng ta có thể đoán định được. Tình yêu mà, thường chẳng có nỗi một lý do vì sao ta yêu thương một người nào đó đến lạ lùng, cũng không giải thích được tại sao ta muốn giữ trong lòng những ký ức cũ kỹ về một mối tình đã qua đi, không giải thích được lý do ta ngọt nhạt, lý do ta chia lìa. Chỉ là khi đứng trước nhau, trái tim không còn rung lên những nhịp lạ lùng như cái thuở ban đầu. Níu kéo hay muốn quay lại, chỉ làm những tổn thương thêm chất chứa. Tình đầu chỉ đẹp khi dang dở…

Cảm ơn ai đó đã từng là cả bốn mùa thanh xuân

Chúng ta, có chăng còn quá trẻ. Quá trẻ để biết trân trọng những gì ta đang có. Quá trẻ để nhận ra những tổn thương ta gây ra sẽ là vết hằn đi theo ta đến suốt cuộc đời, mà khi ta còn trẻ, ta luôn cho rằng nó chẳng đáng là bao. Cứ ngỡ rằng, trưởng thành rồi mọi thứ sẽ qua hết. Tiếc rằng ta biết những điều đó khi quá muộn.

Rồi thời gian sẽ chữa lành tất cả. Thời gian là liều thuốc chữa bách bệnh trong tình yêu. Rồi sẽ có một ngày, một ai đó hỏi em tình đầu là gì, em chợt nghĩ đến có một người, em vẫn mỉm cười mỗi khi nhớ đến. Một hình bóng khắc sâu trong tâm trí, từ dáng hình, đến cử chỉ, đến thói quen. Những dư vị của tình yêu đầu, khoảnh khắc chẳng bao giờ có lại lần hai. Có ai thuở ban đầu đem ra đong đếm cho bằng hết những gì ta đánh đổi, những gì ta mất đi, khi ta yêu, ta thương một người.

Quá khứ, rồi sẽ hiện hữu trong tâm trí em bằng những mảng ký ức không màu đứt quãng. Sau này, khi gặp lại nhau trên đường đời, mọi lỗi lầm đều được tha thứ, mọi tổn thương đều trở thành ký ức, vụt tắt trên môi bằng những nụ cười. Đời người ngắn, khi nhớ, hãy nhớ về những ký ức đẹp của nhau.

Đi qua rồi mối tình đầu dang dở nhưng vẹn nguyên. Nếu thời gian có một lần cho phép em quay lại, lựa chọn lại mọi thứ từ đầu, em vẫn sẽ chọn yêu anh – mối tình đầu dẫu biết là chẳng thể đi đến cuối cùng cùng nhau. Vì em biết cuối cùng, em vẫn sẽ có anh trong sâu thẳm trái tim mình, với những ký ức đẹp nhất mà em luốn gìn giữ. Và dù có đến với nhau được hay không, dù có nắm tay nhau đi trọn đời trọn khiếp, thì chúng ta mãi luôn là những đường thẳng song song nằm cạnh nhau và cùng nhau nhìn về phía trước, cùng cầu chúc cho nhau hạnh phúc.

© Trương Hoàng Yến – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

back to top