Cái giá của trưởng thành là những ngày chênh vênh
2017-03-06 01:35
Tác giả:
Sự trưởng thành của một con người không bao giờ tránh khỏi được việc phải đối diện với nỗi cô đơn. Khi phải học cách chấp nhận việc ở một mình giữa căn phòng vắng lặng, học cách tự mình xoa dịu lấy mình vì những nỗi sợ hãi bủa vây hằng đêm tối thì đôi tay mới bắt đầu trở nên run rẩy tìm mọi cách bám trụ vào nguồn sống cuối cùng, không thể gục ngã, nhất định không thể gục ngã. Đã tự trấn an mình như thế rất nhiều lần, và dường như nó đã trở thành một điệp khúc mỗi khi bản thân tôi bị cô độc.
Đi hơn một phần ba đời người, mấu chốt của việc trưởng thành tôi vẫn không tài nào sáng tỏ. Tại sao con người ta lại thường có cảm giác một mình giữa mênh mang vũ trụ? Trong khi xung quanh họ thì biết bao con người đang xoay vòng tồn tại. Và phải chăng một khi con người muốn trưởng thành, thì chắc chắn phải nếm qua mùi vị của nỗi cô đơn một cách độc lập? Có lẽ khi đi qua một ngày nắng, ta mới thấm thía được sự mát mẻ mà một cơn mưa bất chợt mang lại. Và cũng có lẽ khi đi qua những ngày tuổi trẻ ngông nghênh, ta mới bắt đầu cảm thấy chênh vênh giữa tất cả mọi thứ, không một lối thoát nào có thể thoát ra được.

Thở dài một cái mới phát hiện ra bản thân đã bất lực nhiều đến mức nào từ trước cho đến giờ. Ngay từ lúc bắt đầu biết vấn vương một người, biết vì nụ cười của ai đó mà rụng rời tâm can, biết nhói đau vì cái siết tay không bao giờ dành cho mình. Hóa ra không phải bị cả thế giới bỏ rơi mới gọi là cô đơn, mà chỉ cần một người không xem ta là gì trong mắt, thì cũng đủ mang lại cho ta cảm giác cô đơn đến kiệt cùng.
Cả tuổi trẻ loay hoay tìm kiếm một con đường thẳng tắp đi đến đích điểm cuối cùng mang tên lớn lên và trưởng thành. Ấy vậy mà tuổi trẻ lại ngông cuồng lắm, luôn làm theo chủ ý của mình một cách không kiểm soát. Để rồi lộ trình bị đảo lộn hoàn toàn, cô đơn cũng vì thế mà hiện diện trong từng khoảnh khắc cuộc đời họ như một chuyện hiển nhiên bất đắc dĩ.
Từng giây trôi qua với nỗi cô đơn riêng lẻ, để từng giờ lại lặng lẽ gậm nhấm sự cô đơn. Có lẽ cái giá của sự trưởng thành chính là trải qua sự cô đơn, sống và tồn tại cùng nỗi cô đơn. Và chắc có lẽ cái giá của những cô đơn quanh quẩn hằng ngày, hằng đêm, chính là cảm giác một mình một bóng lạc lõng giữa những vô trùng của quên và nhớ, giữa trưởng thành lẫn đơn độc đơn côi.
© Mộc Hiên – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?
Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

Tình yêu người lính
Bởi tình yêu nước đã thấm vào da thịt của bà từ lâu rồi. Bà muốn cống hiến cho quê hương này dù là công sức nhỏ bé của bà.

Duyên trần em bỏ lại
Duyên trần em bỏ lại Sống một đời bình yên Đi qua vùng cỏ dại Ngắt một đoá hoa hiền

Lạc mất nhau rồi
Em nào có lỗi gì mà anh lại làm như thế. Thà rằng anh nói anh muốn kết thúc tình yêu này thì có lẽ em sẽ đỡ tổn thương hơn. Cái cách anh làm càng khiến em đau lòng hơn.

Mèo và Cáo
Mèo bây giờ đã hiểu được phần nào cái ánh mắt của cáo. Nàng biết gã trước mắt nàng, dù có sữa ấm, dù có lò sưởi, dù có vuốt ve, dù có yêu... thì sâu bên trong vẫn là một tiếng gọi từ rừng sâu, từ những chuyến đi.

Tôi bây giờ lười lắm những yêu thương
Tôi bây giờ đủ thấm mệt với cay Đời nhiều nỗi gian truân và trắc trở Hái nụ hồng sáng mai còn sương đọng Hương thật thơm xóa hết những vu vơ

4 con giáp khiêm tốn và chân thành, đổi vận nhờ quý nhân
Theo tử vi, những người thuộc 4 con giáp này khiêm tốn và tốt bụng, vận tài lộc có quý nhân dẫn lối chỉ đường.

Phụ nữ à, hãy luôn tin vào mình
Mãi sau này, khi nghe tin anh sắp kết hôn, tôi mới biết mình đã bỏ lỡ một người đàn ông tốt.

Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ
Tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu được, đã là tình yêu thì phải xuất phát từ hai trái tim. Nếu như tớ đồng ý quen cậu thì cả hai đều sẽ không hạnh phúc. Tớ ngượng ép ở bên một người tớ không yêu còn cậu lại yêu người không yêu mình.

Em về tìm lại ngày xưa
Em về tô điểm cho tranh Tô vào trong ấy màu xanh an lành Em về tô điểm long lanh Bông hoa dâm bụt chòng chành nhớ quê