Bến đỗ nơi ta chậm nhịp bước chân
2020-05-29 01:20
Tác giả: Thanh Long
blogradio.vn - Có bao giờ kịp dừng lại bên đường để vuốt ve một chú mèo đáng yêu, hít căng lồng ngực hương ban mai trong lành trong nắng sớm, và mong chờ ngày sang với niềm háo hức mà không phải những mệt mỏi rã rời?
Gia đình là tế bào của xã hội. Không ai có thể phủ nhận mối liên hệ chặt chẽ, khăng khít của tình máu mủ ruột già. Hai tiếng gia đình thiêng liêng không chỉ mang ý nghĩa sum vầy đoàn tụ sau một ngày đã mệt nhọc những nỗi lo toan, mà còn là ngôi nhà che mưa tránh gió cho tâm hồn mỗi khi lòng bộn bề những chông chênh, vô định. Đáng buồn thay nhiều người không thể hiểu hết ý nghĩa ẩn sâu trong hai tiếng giản đơn ấy.
Ta vùi mình nơi chốn phồn hoa mà đi quên phút giây quan tâm và thấu hiểu. Ta đem về sau cánh cửa những bực dọc và tổn thương, khiến ngọn cỏ yêu thương vốn dai dẳng và bền bỉ cũng trở nên úa tàn, chẳng còn chút màu xanh của sự sống. Ta đem mọi thứ tha coi như điều hiển nhiên ta được nhận, coi mọi bao bọc như một quyền lợi người khác phải đặc biệt trao cho.
Trong màn đêm thăm thẳm và lạnh lẽo tối tăm, đốm sáng gia đình mỏng manh lại ngày càng lụi tắt. Có lẽ vì chẳng thể chiếu sáng cả một vùng rộng lớn, nên người ta co cụm lại trong cái kén nhỏ bé đầy đơn côi, biến người thân thành những vị khách bước qua cánh cửa cuộc đời luôn luôn chực khép, ràng buộc nhau bởi những trách nhiệm mệt nhoài, để mỗi lần gặp gỡ chỉ nén lại tiếng thở dài, khiến cho khoảng cách của những cái quay lưng kéo dài thêm mãi mãi.
Đành rằng cần thay đổi để hòa hợp với nhịp sống hối hả trong lòng thành phố chẳng bao giờ thiếu ánh sáng đèn điện, nơi mà nhiều người vẫn miệt mài làm việc mặc cho phố đã lên đèn từ lâu. Cuộc sống vất vả mưu sinh khiến người ta thôi những mộng mơ không thực, thúc ép ta phải guồng chân chạy hết sức mình. Thế nhưng bạn có từng hối tiếc khi bất chợt lướt qua một khoảnh khắc thong dong của cuộc sống thường nhật, có bao giờ kịp dừng lại bên đường để vuốt ve một chú mèo đáng yêu, hít căng lồng ngực hương ban mai trong lành trong nắng sớm, và mong chờ ngày sang với niềm háo hức mà không phải những mệt mỏi rã rời?
Nhiều người biện minh đó là những trả giá cần thiết cho một tương lai đủ đầy không còn nhiều lo nghĩ, rằng tranh thủ sức trẻ vươn mình chinh phục những tầm cao để mai này không còn nhiều hối tiếc. Chẳng thể phủ nhận, cũng chẳng nên lạnh lùng bẻ gãy đôi cánh của những ước mơ, nhưng con diều nào no gió cũng cần có điểm tựa, bay càng cao, điểm tựa ấy càng cần thêm mạnh mẽ. Mải bay xa mà chẳng chịu quan tâm đến điểm tựa cũng một cái cây cố vươn mình chẳng chịu vun vén cho gốc rễ, về lâu về dài sẽ chẳng thể vươn đến độ cao mình mong muốn mà trái lại, dễ hỏng cành bật gốc ngày gió đi qua.
“Không có con đường nào dẫn đến hạnh phúc. Hạnh phúc là một con đường.” Vậy sao chúng ta không cố gắng ươm mầm yêu thương và gửi trao hạnh phúc, để biết rằng hóa ra cuộc đời ta cũng tươi đẹp đến vô ngần...
© Thanh Long - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Trưởng thành rồi mới thấy cuộc đời chẳng bình yên như khi ở bên ba mẹ | Radio Gia đình
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu