Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bao mùa mưa rơi mà anh chưa về

2021-07-23 01:25

Tác giả: Ngan Tran Vo


blogradio.vn - Năm ấy, ngày còn là sinh viên năm nhất, chúng tôi cũng đã yêu nhau như thế. Mới đó đã bốn năm, tôi sắp ra trường, còn anh vẫn mãi sống ở cái tuổi đôi mươi tuyệt vời ấy.

***

Tình yêu, đó là gì? Tại sao có người lại từ bỏ tất cả để theo đuổi nó, có người lại đau khổ vì nó, có người lại được hạnh phúc vì nó. Phải chăng tình yêu là một khóa học và được dạy từ bậc tiền bối nào đó? Không! Nếu nói tình yêu là một cuốn sách, mỗi người có một cách đọc khác nhau. Nếu nói tình yêu là một câu hỏi thì không câu trả lời nào là giống nhau cả. Thế câu trả lời về tình yêu của tôi là gì?

Tôi đã từng trải qua một vài mối tình, thuở cấp 3 và thời đại học. Có những mối tình đẹp đến nao lòng, nhắc lại vẫn thấy cay sống mũi, có những mối tình đơn thuần lắm, và cũng có những mối tình để lại trong lòng vết thương sâu khó xóa mờ. Có những người vừa gặp đã có cảm giác quen thuộc, có những người vừa chạm mắt lại vỡ lẽ hóa ra bản thân đã lỡ mất một nhịp. Tôi yêu họ cũng có, họ yêu tôi cũng có, chúng tôi yêu nhau cũng có, tiếc là không có mối tình nào vĩnh hằng như cách mà họ hứa cả.

Dọc trên con đường trở về kí túc xá, lòng bỗng nặng trĩu, hàng cây bên đường phải chăng đang buồn cùng tôi? Tôi thấy hai cô cậu nhóc cười đùa bên xe cá viên, thấy những cặp tình nhân tay trong tay chuyện trò, bất giác tôi nhớ về cái ôm của anh. Năm ấy, ngày còn là sinh viên năm nhất, chúng tôi cũng đã yêu nhau như thế. Mới đó đã bốn năm, tôi sắp ra trường, còn anh vẫn mãi sống ở cái tuổi đôi mươi tuyệt vời ấy.

Chúng tôi gặp nhau trước cánh cổng Đại Học, học cùng khoa, tình cảm theo đó mà lớn dần. Anh có tình cảm với tôi, anh theo đuổi tôi, qua bao hiểm lầm và cãi vã, chúng tôi cuối cùng cũng ở bên nhau. Chúng tôi rất trân quý nhau, xem nhau như phần không thể thiếu trong cuộc sống, cùng học tập và lớn lên nơi góc phố xa nhà. Anh nói với tôi rất nhiều, anh nói yêu tôi, anh nói tôi chính là người con gái mà anh muốn ở bên đến cuối cùng, anh hứa sẽ không bao giờ rời xa tôi. Vậy mà còn lại ở đây chỉ là tôi cùng những lời hứa. Lời hứa, phải chăng chỉ để nghe chứ chẳng nên đặt nhiều niềm tin vào nó. Anh rời xa tôi trong một đêm mưa giông rất lớn. Tôi chờ anh rất lâu dưới cổng kí túc xá, đợi mãi, gọi mãi nhưng anh không bắt máy. Lần đó tôi khóc rất nhiều, khóc đến nghẹn lòng, lồng ngực tôi thấy khó chịu lắm. Tôi dầm mưa tìm anh trong đêm, rồi bàng hoàng với cuộc gọi: “Huy mất rồi, Huy mất thật rồi, cậu ấy gặp tai nạn trên đường về kí túc xá....”

Sau đó ra sao, như thế nào, tôi không còn nhớ rõ nữa, chỉ là mỗi lần đi dưới mưa, tôi nhớ cậu da diết, lòng quặn thắt lại với những kỉ niệm đẹp, với câu chuyện tình đang viết dở,...

Có những lời tôi chưa kịp nói với anh, có những điều tôi chưa dám thể hiện với anh và có những lời hứa chúng ta vẫn chưa cùng thực hiện được. Anh từng nói em chính là trục trái đất, anh là trái đất. Em chỉ cần đứng yên ở một vị trí, anh sẽ đến và tìm em. Vậy em vẫn luôn ở đây, dưới khu kí túc xá ấy, qua bao mùa mưa rơi, anh đã về hay chưa?

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...”

© Ngan Tran Vo - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Thuê bao không liên lạc được l Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn

Thích ứng với cô đơn

Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi

Mùa đót chổi

Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Gió qua miền kí ức

Gió qua miền kí ức

Tuổi 18 đôi mươi Cùng những ngày vội vã Hôm nay mưa tầm tã Sao em buồn thế em?

back to top