Bán lược cho sư (Bóng mát tâm hồn)
2017-09-20 01:00
Tác giả: Giọng đọc: Trọng Khương
- Chào các bạn! Tôi rất mừng vì công ty chúng tôi được các bạn quan tâm đến vậy. Đợt tuyển dụng lần này, chúng tôi cần một nhân sự kinh doanh nòng cốt, có khả năng thật sự. Và thử thách dành cho các bạn là tiếp thị lược chải đầu.
Nghe giám đốc công ty nói đến đây, bên dưới bắt đầu xôn xao bàn luận:
- Ồ, bán lược à? Đơn giản quá! Tôi có kinh nghiệm tiếp thị ba năm nay. Chuyện này dễ như trở bản tay.
- Đề bài gì mà đơn giản quá! Chỉ cần tới các salong làm tóc chào hàng là xong.
Vị giám đốc sau một hồi im lặng, liền nói tiếp…
- Tuy nhiên đối tượng các bạn phải chào hàng là… các nhà sư!
Như không kìm được sự ngạc nhiên, bên dưới thi nhau bình luận một cách khó hiểu.
- Công ty này hài hước quá! Nhà sư làm gì có tóc mà cần dùng lược?
- Đúng là truyện ngụ ngôn! Bán lược cho sư à?
Nói rồi, nhiều người lần lượt bỏ ra về. Lúc này chỉ còn lác đác vài người vẫn đứng yên vị trí
- Còn các anh thì sao? Sao không bỏ về như họ?- Người quản lý hỏi.
- Chúng tôi nghĩ rằng… mình nên thử sức- Những chàng trai còn sót lại quả quyết đáp.
- Tốt! Vậy hãy tới phòng bên để lấy hàng. Và 3 ngày sau quay lại đây để cho tối biết kết quả của các anh!
Ba ngày sau…
Người thứ nhất:
- Tôi bán được 1 chiếc lược!
- Hãy kể cho tôi xem anh bán như thế nào?
- Đi đến đâu tôi cũng nói với các nhà sư rằng lược của công ty tốt như thế nào, nó có tác dụng với tóc tốt như thế nào. Nhưng các nhà sư chỉ vào mặt tôi và nói rằng tôi bị bệnh tâm thần. Họ cho rằng tôi trêu chọc họ không có tóc, nên đuổi tôi đi, thậm chí đánh tôi nữa.
- Rồi, sao cuối cùng anh vẫn bán được một chiếc lược?
- Tôi vô cùng thất vọng! Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy một chú tiểu. Chú tiểu đang vô cùng ngứa ngáy nên lấy tay gãi đầu liên tục. Tôi liền nói với chú tiểu rằng dùng lược gãi được nhiều hơn. Vì vậy tôi bán được một chiếc.
Người thứ hai:
- Thưa giám đốc, tôi bán được mười chiếc!
- Ô, rất khá! Cho tôi biết bí quyết của anh đi.
- Tôi đã nghĩ rất nhiều cách, sau cùng tôi quyết định tìm đến một ngôi chùa trên ngọn núi cao.
Chàng trai thứ hai bắt đầu hồi tưởng lại cuộc gặp gỡ với sư thầy:
- Bạch thầy, có phải nơi đây có rất nhiều khách thập phương tới lễ bái phải không ạ?
- Đúng vậy! Thí chủ lên đây lễ Phật hay có chuyện gì?
- Dạ, con để ý thấy nhiều người nhất là chị em phụ nữ đi đường xa gió lớn, tới đây thì đầu tóc rối bời. Thưa thầy, có phải nếu quỳ trước Đức Phật với một mái đầu rối tung vì gió thổi là không tôn kính với Đức Phật không?
- Ồ, quả đúng như vậy!
- Nếu trước mỗi pho tượng Phật, nhà chùa đặt một chiếc lược, thì du khách có thể trải đầu trước khi khấn Phật.
- Cũng phải! Chùa này có tất cả mười pho tượng, bán cho ta mười chiếc!
Người thứ ba:
- Thưa giám đốc tôi bán được 1 ngàn chiếc lược!
- Thật tuyệt vời! Anh làm thế nào bán được nhiều như vậy?
- Tôi tìm đến ngôi chùa lớn nhất, trực tiếp nói chuyện với nhà sư chủ trì.
Chàng trai thứ ba bắt đầu thuật lại cuộc trò chuyện với sư chủ trì:
- Thưa thầy con thấy có rất nhiều tăng ni Phật tử đến thăm chùa và làm công đức. Con thiết nghĩ, nhà chùa nên có tặng phẩm gì đó làm quà cho Phật tử.
- Cũng phải! Hằng năm nhà chùa nhận được công đức rất nhiều từ các Phật tử hảo tâm. Nếu có món quà gì đó ý nghĩa gì đó để gửi lại coi như ghi tặng tấm lòng của chúng sinh, ta thấy nên làm.
- Vậy sư thầy có thể dùng những chiếc lược ngà này, gọi là chiếc lược công đức. Nó rất nhỏ gọn và tiện dụng, phù hợp làm món quà nhỏ mà lại hữu ích. Nhà chùa có thể khắc chữ để cảm ơn tấm lòng quan khách đến thăm và công đức cho chùa.
- Phải! Đó là một ý rất hay! Nhà chùa đặt mua 1 ngàn chiếc!
Nghe xong câu chuyện, vị giám đốc thốt lên sung sướng!
- Tuyệt vời! Anh đúng là người công ty chúng tôi đang tìm kiếm! Một người kinh doanh giỏi phải là một người sáng tạo. Người sẽ tưởng tượng đến việc dùng lược để làm tặng phẩm, hay dùng vào những việc khác với giá trị lớn hơn nhiều so với giá trị thông thường của nó.
Chúc mừng anh đã nhận được một công việc mới!
Lồng tiếng: Trọng Khương
Sản xuất: VNNPlus
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.