Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh là cơn mưa tới làm dịu êm một tâm hồn đã khô

2020-02-09 01:30

Tác giả: ThanhThanh Tú


blogradio.vn - Anh dịu dàng như một cơn mưa xuân mới mẻ, mang đến vùng đất của em những giọt nước ngọt lành.

***

Có ai từng đi qua tổn thương mà dám vội vàng đánh cược trái tim mình để chấp nhận đau thêm lần nữa?

Không giống như những người tìm đến tình yêu mới như một cách hiển nhiên để nhanh quên đi hình bóng cũ; em muốn tôn trọng người đến sau bằng cách để chính mình vượt qua quá khứ, để trọn vẹn đón lấy yêu thương lần nữa khi đã sẵn sàng yêu và được yêu. Em học cách tự trân quý bản thân để bù đắp cho những tháng ngày thương tổn; em dành thời gian cho chính mình nhiều hơn, cho gia đình, bè bạn và cho cả những mối quan hệ thân quen từng bị sao nhãng; em hài lòng với cuộc sống một mình êm ả, nhẹ nhàng và đầy đủ. Dường như em đã hoàn toàn ẩn náu an yên sau vỏ bọc kiên cường và mạnh mẽ, cho đến ngày gặp anh!

anh-den

Đó là một sáng chủ nhật giữa mùa thu Hà Nội, tiết trời ngọt ngào đến nỗi một trái tim cô đơn cũng muốn cất tiếng ca rộn ràng theo từng nhịp nắng. Cuộc hẹn đầu tiên bao giờ cũng khiến con người ta hồi hộp mong chờ. Em – giống như một mảnh đất tâm hồn bấy lâu cằn cỗi nhưng gieo đầy những hạt mầm nhỏ xinh. Và, anh – tựa như cơn mưa đầu mùa ghé tới, làm dịu những cằn khô và tưới mát cho những mầm xanh hé nụ.

Người ta thường nói, thu Hà Nội là cái khoảng thời gian đẹp nhất để bắt đầu những tháng ngày hò hẹn. Và em, sau chừng ấy thời gian thu mình đầy thận trọng trước mọi mối quan hệ mới, cũng đã đến lúc mở cửa trái tim để đón những ánh nắng tươi màu. Có lẽ, đúng người - đúng thời điểm là như thế chăng!

Dường như, chưa bao giờ em mở lòng dễ dàng đến thế với một người xa lạ. Cũng như, chưa bao giờ em có thể hồn nhiên dựa vào rồi ngủ một cách ngon lành đến thế trên bờ vai một chàng trai chưa nhiều thân thiết.

Kì lạ, ở bên cạnh anh quá đỗi nhẹ nhàng!

Vẫn là một sáng mùa thu, anh đưa em qua những con phố quen thuộc của Thủ đô - những con phố mà từ lâu em chẳng thiết tha đi dạo một mình - những con phố đã từng gắn bó với em của một thời ngây dại, nay cạnh bên anh bỗng thấy tươi mới vô cùng.

Vẫn là những bữa trưa thường nhật của một cô gái văn phòng, nay có thêm anh đón đưa và trò chuyện. Em chẳng hay mình đã phá vỡ cái nguyên tắc “trưa chỉ để ăn và ngủ” từ khi nào. Dường như, em đã bắt đầu hình thành một thói quen mới khi cứ đến 12h lại đến bên khung cửa sổ, nhìn xuống sảnh xem anh đã đến chưa rồi bất giác mỉm cười khi nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.

Vẫn là những lần hẹn nhau bất chợt đi xem phim, lần nào đến rạp cũng chỉ còn duy nhất một cặp vé. Em cứ nghĩ đấy là định mệnh. Ngỡ như hai đứa mình là những lựa chọn cuối cùng của nhau. Và em thấy vui vì điều đó.

anh-den-2

Và vẫn đấy một buổi tối gió nhẹ hây hây thoảng đưa hương hoa sữa, anh nắm tay em dạo bước nơi ngõ nhỏ. Em không nhớ nổi là từ lúc nào, phải lâu lắm rồi cứ bộn bề với công việc, ngổn ngang những chất chứa trong lòng và mải mê chạy đua giữa dòng đời nghiệt ngã; chỉ đến khi đi cạnh anh, em mới có cảm giác yên bình đến lạ. Cô gái ngày qua ngày tự lập và cứng cỏi nay bỗng nhiên muốn được trở nên yếu mềm trong vòng tay anh.

Anh xuất hiện trong cuộc đời em đầy bất ngờ mà ngỡ như đã thân quen từ trước. Anh đưa em qua những miền cảm xúc đẹp tươi và êm ả. Anh dịu dàng như một cơn mưa xuân mới mẻ, mang đến vùng đất của em những giọt nước ngọt lành. Và cứ thế, những hạt mầm yêu thương nơi mảnh đất ấy cứ ngày một lớn lên, tươi xanh và hạnh phúc.

Cảm ơn anh đã là cơn mưa tới, làm dịu êm một tâm hồn đã khô!

© Thanh Thanh Tú – blogradio.vn

 

Xem thêm: Cô gái đến cùng cơn mưa

ThanhThanh Tú

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top