Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đã đến lúc em phải quên anh

2020-02-08 01:30

Tác giả: Gió lạ


blogradio.vn - Chúng ta yêu nhau bảy năm, quãng thời gian không phải là ngắn trong một đời người, mặn ngọt chua chát gì ta đều đã trải qua, tưởng như là mãi mãi, nhưng trong một khắc lại là chia li. Có lẽ bên nhau lâu quá, ta đã đánh mất cảm xúc ban đầu rồi chăng...

***

Đôi khi vô thức tôi lại nhớ đến anh như một thói quen, một thói quen khó bỏ. Chia tay đã một năm, căn phòng vẫn tràn ngập hình bóng của anh, quyển sách anh từng đọc, chiếc bút anh từng viết, cái cốc xinh xinh anh thích vẫn được đặt ngay ngắn ở đấy  giống như anh chưa từng rời đi. Tất cả vẫn như trước chỉ là thiếu anh mà thôi.

Nhiều lúc, em cứ ngỡ anh vẫn luôn ở đây. Chỉ cần em mở cửa sẽ nhìn thấy nụ cười dịu dàng của anh kèm câu hỏi quen thuộc nhớ anh rồi phải không, những lúc như thế em sẽ lắc đầu, bĩu môi kêu anh ảo tưởng. Em chợt cười, giờ em nhớ rồi, anh đến đây đi. Anh sẽ chẳng bao giờ đến nữa, em biết, thời gian qua đi sẽ chẳng trở lại, sông có bao giờ chảy ngược đâu.

Thỉnh thoảng, em vẫn hi vọng vô tình bắt gặp anh ở đâu đó, nhưng định mệnh lại chẳng để em gặp anh dù chỉ một lần. Em thường tự hỏi rốt cuộc tại sao anh lại chọn rời đi. Chúng ta yêu nhau bảy năm, quãng thời gian không phải là ngắn trong một đời người, mặn ngọt chua chát gì ta đều đã trải qua, tưởng như là mãi mãi, nhưng trong một khắc lại là chia li. Có lẽ bên nhau lâu quá, ta đã đánh mất cảm xúc ban đầu rồi chăng giống như câu hát mà em đã nghe ở đâu đó:

"Đừng để thời gian bên nhau là thói quen

Là ở cạnh bên nhưng rất xa xôi".

Anh đã có thể buông tay em rồi, còn em vẫn mãi sống trong hồi ức. Nỗi nhớ đôi khi thật đáng sợ, chúng từng ngày bóp nghẹt em trong những ngày tháng xưa.  Vẫn biết không thể quay lại, nhưng em vẫn cố bám víu lấy những điều đã qua để rồi nhận lại toàn là thương tổn. Đã đến lúc em phải buông tay rồi, vết thương liền sẽ để lại sẹo, nhưng sẹo rồi sẽ mờ dần theo thời gian còn hơn cứ để đó, cứ mãi mưng mủ, đau nhức. Quên đôi khi là lựa chọn, cũng là giải thoát. Cuối cùng, em cũng đã chọn quên anh.

© Gió lạ - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Hóa ra không có anh cạnh bên ngày nào cũng là ngày xa vắng

Gió lạ

Tôi đã tin trog cuộc đời dài, rộng này, chúng ta có một mối nhân duyên như thế, xa lạ, gặp gỡ, bỗng hoá thân quen

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.

Ba ơi ba đâu rồi?

Ba ơi ba đâu rồi?

Ba mẹ của anh chị tin anh chị đấy, rất mực vững chãi nữa đấy nhưng thời hạn để thực hiện lời hứa của anh chị là bao lâu vậy? Là một năm? Là năm năm? Hay cả cuộc đời để tranh giành những thứ của cải vật chất phù hoa kia...

back to top