Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh chưa dạy em cách để lãng quên

2017-02-08 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Anh đã dạy em rất nhiều thứ, nhưng lại quên dạy một điều quan trọng nhất là cách để mà lãng quên. Mối tình đầu được xem là sâu đậm nhất và khó quên nhất. Biết bao nhiêu là kỷ niệm chỉ có thể gói ghém trong chừng ấy sự im lặng vô hình từ anh. Vô tình rời xa, hời hợt mà buông bỏ thứ tình cảm mà đôi ta đã từng cất công vun vén.

***

Mưa đêm rơi loạng choạng ngoài hiên, âm thanh vù vù xé toạc ngoài không gian. Em sợ hãi, co ro như chú mèo bị bệnh, vùi mình vào hai tay hòng tìm kiếm chút hơi ấm cuối cùng. Em nhớ anh, rất nhớ.

Đã lâu lắm rồi em không gặp anh, không nói chuyện với anh, không hỏi thăm anh về một người con gái anh đã yêu sau em. Chuyện của chúng ta đã xảy ra từ lâu lắm rồi, nhưng không hiểu sao em vẫn còn ôm một nỗi lòng cố chấp mà chỉ hướng về một người. Tình yêu luôn dày vò con người như thế phải không anh?

Và anh đã ra đi, y như cái cách anh đã đến. Vội vàng và lặng lẽ. Anh đã dạy em biết cách để yêu thương một người bằng cả trái tim, dạy em biết cách dày vò một người bằng những nỗi nhớ kéo dài đến vô tận, dạy em biết cánh mù quáng yêu một người không màng đến bản thân là đang làm những chuyện điên rồ gì, dạy em cách sống như một con rối suốt cuộc đời chỉ biết mỗi chuyện là yêu và yêu anh thật nhiều.

Anh chưa dạy em cách để lãng quên

Anh đã dạy em rất nhiều thứ, nhưng lại quên dạy một điều quan trọng nhất là cách để mà lãng quên. Mối tình đầu được xem là sâu đậm nhất và khó quên nhất. Biết bao nhiêu là kỷ niệm chỉ có thể gói ghém trong chừng ấy sự im lặng vô hình từ anh. Vô tình rời xa, hời hợt mà buông bỏ thứ tình cảm mà đôi ta đã từng cất công vun vén.

Nơi tiềm thức của anh có dành ra ít nhất một phút để nhớ được tên em, nơi trái tim anh có dành ra hẫng mộ nhịp đập chỉ để đau đớn vì em, và tình yêu của anh có một lần nào đặt trọn vẹn nơi em? Bây giờ thì tất cả đã muộn màng, như những hạt mưa đêm rơi vội như trút nước rồi cũng lặng lẽ thấm đất mà tan biến. Tình yêu suy cho cùng chỉ là một dạng rung động thoáng qua, hờ hững chạm vào nơi sâu nhất của con người, rồi như lẽ thường sẽ bất chợt biến mất, chỉ kịp để lại những vết thương loang lỗ niềm đau, mà vĩnh viễn chẳng thể nào xóa mờ theo thời gian.

Muốn quên một người không khó, cái khó nhất là quên đi những gì đã từng có cùng nhau. Sau bao nhiêu chuyện, chỉ mong cái ngoảnh đầu vô tình của anh hướng về em, chỉ mong ánh mắt vô tình của anh nhìn vào em dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Có lẽ tình yêu em dành cho anh quá lớn, để đến tận bây giờ em vẫn chẳng đủ can đảm cho phép bản thân mình quên đi. Em chờ đợi một ngày em sẽ chẳng cảm thấy chênh vênh giữa những mảnh hồi ức lạc lõng ngày xưa trên con đường mưa trời trở gió, sẽ chẳng cảm thấy tủi thân mà nhớ anh mỗi khi nhìn thấy ai đó đang tay đan tay hạnh phúc ngoài đường, sẽ chẳng rát mũi cay xè mắt mỗi khi bất chợt bắt gặp hình ảnh thân quen đang bên một người con gái khác...

Em sẽ chờ một ngày mình có thể rắn rỏi để quên anh, đợi một ngày bản thân mình tỉnh ngộ trước một tình yêu đã chết từ lâu lắm rồi. Anh nhỉ?

© Mộc Hiên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Con Yêu Mẹ

Con Yêu Mẹ

Mẹ là một niềm vui vô bờ bến, mãi mãi tồn tại và truyền cảm hứng cho cuộc sống của con.

Thêm Một Lần Nữa, Cùng Nhau!

Thêm Một Lần Nữa, Cùng Nhau!

Tôi nắm chặt tay anh, còn anh thì thong thả đi về phía trước, hướng về căn phòng ấm áp của cả hai. Dù có ra sao đi chăng nữa thì sau này, chúng tôi sẽ lại lên kế hoạch cho một chuyến đi ngắm nhìn hoàng hôn trên biển, thêm một lần nữa và cùng với nhau...

Tình đầu của ba không phải mẹ...

Tình đầu của ba không phải mẹ...

Ba kể ngày xưa, thời niên thiếu Hai người nhập ngũ, một người đi Mưa đạn trút xuống, bụi mịt mù Người nằm lặng lẽ, hồn người đi...

Đèn vàng

Đèn vàng

Mọi người có công nhận không, nếu chúng tôi được bật sáng là những con đường sẽ thêm phần nhộn nhịp đông vui, rồi tôi sẽ yên tâm vì mọi người sẽ an toàn đi đến những nơi cần đến.

Trung thu xưa

Trung thu xưa

Mỗi người một chân một tay, thế là năm cái lồng đèn được ra lò. Cái của bọn con trai là hình ngôi sao còn bọn con gái là hình tròn, được cái Lan khéo tay nên vẽ hoa trên đó trang trí nên đẹp lắm.

Ông ngoại tôi

Ông ngoại tôi

Câu chuyện của nhân vật tôi kể về chuyến đi sang thăm ông ngoại cùng em gái mình. Nhưng sự xuất hiện của người cậu đã đánh tan khung cảnh bình yên đó.

Duyên nợ

Duyên nợ

Ngân phải giữ bằng được gia đình cho cu Minh, giờ vẫn phải níu kéo để Phan chăm lo cho vợ con về tài chính bởi Ngân biết hiện tại mình không đủ sức nuôi con, và chính bản thân cũng không biết sống bằng gì.

10 cô gái ngã ba Đồng Lộc

10 cô gái ngã ba Đồng Lộc

Một huyền thoại ta nhớ mãi không nguôi Nơi Trường Sơn một trời ngập hoa lửa Mười cô gái thanh niên - một lời hứa Hứa trọn đời cho Tổ quốc thân yêu.

Điều buồn hơn cả đơn phương

Điều buồn hơn cả đơn phương

Rõ ràng tôi rất mừng vì cậu ấy không chấp nhận ai. Nhưng nghĩ lại thì điều này cũng có nghĩa là tôi sẽ không bao giờ có thể tỏ tình với cậu ấy.

Những giọt chiều rơi rơi

Những giọt chiều rơi rơi

Có lần anh về nhà mà cứ đi công việc biền biệt chẳng chở chị chở con đi chơi được một lần. Chị nói chị rơi nước mắt đã nhiều buổi chiều nhiều buổi tối lắm, mà vì con nên chị cố sống cho hạnh phúc gia đình.

back to top