10 kỷ niệm nghịch dại mà tuổi thơ đứa nào cũng có
2016-07-13 01:28
Tác giả:
1. Hồi mới biết đi xe xí xớn đạp xe lên cầu rồi thả từ dốc cầu xuống vì cái cảm giác đó rất phê. Nhưng khi buông chân rồi mới chợt nhận ra xe không có phanh (thắng), kết quả là lao đầu xuống mương cả người và xe…
2. Trốn ngủ trưa và rủ hội trẻ con trong xóm đi… chọc tổ ong. Đợi ong bay ra thì cả lũ co chân chạy. Cái thằng còi nhất, chân ngắn nhất chạy không kịp thì bị ong đốt sưng vù mặt mũi, và thằng đó là mình.
3. Tối nào mất điện cũng rủ nhau ngồi một góc để kể chuyện ma. Đứa nào đứa nấy vừa co rúm người vì sợ, vừa cười rung rốn vì thấy vui. Cuối cùng, giữa đêm buồn tè không dám đi vệ sinh, kết quả là chấp nhận tè dầm trong thinh lặng.
4. Cả lớp có buổi lao động trồng cây xanh, bắt được con sâu to bằng ngón tay út bèn đem dọa đứa con gái mình thích để lấy le. Cuối cùng nó khóc rống lên, đi mách cô, cô nhéo tai phạt đứng một góc. Mà cũng từ đó, đứa con gái mình thích không bao giờ chơi với mình nữa.

5. Mùa hè ngày xưa không phải đi học hè như bây giờ, một đám rủ nhau ra trường chọc bàng, lấy gạch đập bàng để ăn cái nhân trắng trắng bên trong. Đập lấy đập để thế nào, đập luôn tay lúc nào không biết.
6. Cũng là mùa hè, phượng nở nhiều rợp đỏ cả một góc sân, bọn con gái lấy hoa để ép vào vở, lũ con trai lại vặt cái nhụy hoa để chơi đá gà. Nghĩ lại vẫn còn thấy… thèm gì đâu.
7. Có ai còn nhớ cái trò chơi đồ hàng không? Ngày ấy không nhiều đồ chơi như bây giờ, toàn lấy gạch dựng bếp, vỏ lon sữa làm nồi cơm, ngắt lá nấu canh và bốc trộm gạo của mẹ rồi nấu cơm như thật…
8. Vẫn nhớ mãi cái vòng được tết bằng hoa ngũ sắc của bà chị, bả đặt lên đầu con bé hàng xóm rồi nói nó là cô dâu, mình làm chú rể. Bây giờ thì mỗi đứa một nơi rồi, cũng chẳng biết nó đã có chồng chưa.
9. Được bố bắt cho con dế bỏ lọ mà mừng như bắt được vàng. Cứ lấy tay bịt chặt cái lọ, đi ngủ cũng không tha. Cuối cùng con dế ngạt thở mà chết, khóc lóc om sòm, còn đào mộ chôn nó và thắp cho nó nén hương để tiễn đưa linh hồn nó về nơi an nghỉ cuối cùng.
10. Những hôm bố mẹ đi vắng khóa trái cửa thì cái giường trở thành vương quốc. Lấy chăn làm áo choàng của hoàng hậu/hoàng đế, quấn bìa cứng đội lên đầu làm vương miệng rồi tự độc thoại một mình. Cái đó gọi là có khiếu diễn viên từ bé…
TrinhLeng Keng / Trí Thức Trẻ
Có thể bạn quan tâm: Video đang được xem nhiều nhất
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.