Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu anh chỉ là vở kịch mình em độc diễn

2019-02-21 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Tình đã cạn, duyên đã hết. Lỗi cũng không còn là của riêng ai. Nhìn xung quanh chẳng còn ai. Bó hoa em cầm trên tay đã rơi và màn kịch mình diễn đã kết thúc.

***

Tôi với anh yêu nhau từ thuở cây bàng còn chưa ra quả đến tận bây giờ đã là 6 năm và kể từ nay sẽ chẳng còn là gì của nhau...

Hôm ấy là một ngày thật đẹp. Ngày mà anh nói yêu tôi.Giọng nói của anh ngọt ngào và chân thành biết mấy khiến trái tim tôi không ngừng theo đuổi và yêu anh cuồng nhiệt. Giá như chưa bao h có ngày hôm ấy thì có lẽ tôi cũng không phải cảm thấy hối tiếc như bây giờ. Chúng tôi quen nhau khi đang là những đứa trẻ của tuổi 18. Lứa tuổi thanh xuân đẹp đẽ nhất của đời người và cả của tôi. Tôi và anh từ những tình cảm ngây thơ nhất đến những xúc cảm mãnh liệt nhất đều dành cho nhau thế nhưng cuộc sống không như chúng tôi hứa hẹn như tôi vẫn thường mơ.Một ngôi nhà chung? Những đứa trẻ? Và nhiều hơn thế!

Chia tay tuổi mơ mộng tôi và anh giờ đây đã có những công việc ổn định. Thời gian dành cho nhau đã ít đi. Tôi thì cứ mải miết chạy đua với thời gian mà chưa bao giờ ngừng lại để nhìn người đàn ông của mình vui vẻ ra sao, buồn bực điều gì. Phải chăng tôi đã quá vô tâm. Tôi thoáng nghĩ nhưng vẫn cứ bị công việc cuốn lấy. Còn anh, trong đáy mắt ấy luôn là sự vị tha. Nhưng sức chịu đựng của anh có hạn, anh bắt đầu lạnh nhạt. Những tin nhắn dặn dò mặc ấm, nhắc nhở ăn uống đầy đủ, ngủ sớm thưa dần và hầu như không còn. Các cuộc hẹn hiếm hoi nhạt nhẽo không còn tiếng cười như ngày nào nữa rồi.

Yêu anh chỉ là vở kịch mình em độc diễn

Lúc anh thất bại anh khó khăn cần tôi nhất thì tôi lại đang vui vẻ liên hoan với bạn bè. Tôi phát hiện mình dần mất anh và có thể sẽ vĩnh viễn mất anh. Tôi dừng lại. Tôi bắt đầu gác lại công việc và tìm anh. Nhưng những gì còn lại trong tôi chỉ là quá khứ và nước mắt. Anh đã không còn thuộc về một mình tôi. Quãng thời gian cô đơn khó khăn nhất của anh thiếu vắng tôi đã được một người con gái khác thay thế. Cô ấy mang lại cho anh tiếng cười, niềm vui, hạnh phúc mà anh xứng đáng có được.

Điều làm tôi cảm thấy đau đớn hơn cả là khi tự hỏi mình: tại sao anh không nói lời chia tay tôi? Nếu như vậy có lẽ tôi sẽ không đau đớn như bây giờ. Tôi tiếp tục cùng anh diễn vở kịch này, vở kịch của hai chúng ta phải có một hồi kết. Thức trắng mấy đêm ròng, bóng tối bao vây đã khiến tôi một có quyết định khó khắn nhất trong đời. Tôi chạy đi gặp anh. Đó mà một ngày mưa lớn. Tôi như con hổ chạy giữa rừng sâu chẳng cần biết điều gì đợi mình phía trước. Tôi đứng đợi anh trước cửa nhà.

Mưa cứ như hiểu được lòng người mỗi lúc một lớn dần. Dòng nước lạnh chảy vào mắt ráy, thấm vào da thịt lạnh ngắt. Rồi anh cũng xuất hiện. Anh ôm lấy tôi. Hơi ấm ấy chỉ có tôi biết nó không còn được nguyên vẹn như lần đâu anh ôm tôi nữa. Nhưng sao tôi vẫn cố lừa dối mình và lừa dối anh rằng người con gái kia chỉ thay thế em trong chốc lát. Điều làm tôi bất ngờ nhất là anh lại đề nghị chúng tôi hãy kết hôn. Tôi vui nhưng lòng vẫn vương vấn điều gì khó hiểu.

Yêu anh chỉ là vở kịch mình em độc diễn

Và ngày cưới cuối cùng cũng đến. Ngày mà chúng tôi từng mong nhưng bây h có lẽ chỉ có mình tôi mong đợi. Ngồi trong chờ tôi mặc chiếc váy cười màu trắng tinh .Ai cũng nói nhìn tôi rất xinh và tôi hi vọng chú rể của tôi sẽ là người nhìn thấy tôi xinh đẹp như thế nào. Kết hôn là gì? cuối cùng tôi cũng hiểu. Nhưng sẽ không bao giờ ai hiểu được cảm giác kết hôn mà không có chú rể. Tôi tự cười chính mình rồi tự khóc cho chính mình. Giờ đây chắc anh đang ở một nơi rất xa và cùng người ấy hạnh phúc. Còn em, em phải dừng lại, dừng việc lừa dối chính mình.

Mới hôm qua thôi, là ngày em đã nhận ra mình không còn thuộc về nhau nữa. Dưới gốc bàng ngày ấy, anh đã thú nhận rằng người con gái kia đã khiến anh rung động một lần nữa. Anh muốn kết hôn với tôi vì nghĩ rằng mình chỉ bị rung động tức thời còn tình yêu với tôi mới là mãi mãi nhưng anh đã sai. Anh yêu cô ấy và cô ấy cần anh. Từng lời anh nói như vết dao cứa vào tim em. Anh sai một còn tôi sai đến mười. Anh bước đi vô tình như một cơn gió, lặng lẽ như nhũng đám mây. Bóng lưng dài kia em yêu đã không còn thuộc về em. Ngày hôm nay em có mặt ở đây. Anh hỏi em tại sao lại cố chấp đến vậy?

Em là kẻ đã đánh mất đi hạnh phúc của chính mình khi không giữ được anh, là kẻ bỏ rơi anh và bây giờ em muốn kết thúc bằng một hôn lễ mà không có chú rể. Em sẽ tự trừng phạt mình.Giờ thì em đã hiểu cảm giác cô độc đáng sợ như thế nào. Em hối hận. Em sợ hãi. Em vẫn giận anh vì đã bỏ đi ngay trước ngày cưới vì vậy đừng bao giờ gặp em một lần nữa.

Tình đã cạn, duyên đã hết. Lỗi cũng không còn là của riêng ai. Nhìn xung quanh chẳng còn ai. Bó hoa em cầm trên tay đã rơi và màn kịch mình diễn đã kết thúc. Không được rồi, mình đã mất nhau. Dù em có tiếc nuối cũng chẳng còn cơ hội nào cho em.

© Mưa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

back to top