Vội vã trở về, vội vã chia xa
2021-01-21 01:15
Tác giả:
Thùy Minh
Gác bộn bề của cuộc sống mưu sinh
Bỏ sau lưng những phố phường bụi bặm
Nghe tiếng lòng giục tìm miền ký ức
Ngày trở về rộn rã mỗi bước chân.
Nhớ trường xưa đơn sơ nhà cấp bốn
Nay khang trang mái ngói đỏ cao tầng
Đường đất sỏi lấm lem chiều mưa rét
Nay phủ dài những gạch gốm tươi men.
Gặp cô thầy bao năm rồi xa cách
Tóc bạc nhiều, nơi khóe mắt chân chim
Tay siết chặt ngực dội về thổn thức
Nỗi niềm nào run rẩy nhịp con tim.
Bạn học cũ nay khác xưa nhiều quá
Màu thời gian phai nhạt nét chân quê
Áo quần đẹp, xe sang và dế xịn
Ngồi cùng nhau quên cả đi về.
Chuyện ngày ấy, "tao thích mày, không nói"
Để đêm về thao thức tập làm thơ
Chuyện trốn học, chuyện quên bài thầy phạt
Ríu rít gọi về bao kỷ niệm xa xưa.
Vội vã trở về, vội vã chia xa
Để dang dở bao điều chưa kịp ngỏ
Để khăng khít những vòng tay yêu nhớ
Để rưng rưng đong khóe mắt vơi đầy.
Dầu tháng năm có xa cách nơi đây
Lòng vẫn nhớ những khoảng trời xưa cũ.
Vẫn yêu thương, vẫn mong ngày gặp gỡ
Vẫn trong tim bao kí ức dội về.
© Nguyễn Thùy - blogradio.vn
Xem thêm: Vấp ngã đủ đau sẽ tự khắc trưởng thành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 nơi người EQ cao không tới
Người có EQ cao không chỉ biết kiểm soát cảm xúc của mình mà còn thấu hiểu, đồng cảm và ứng xử khôn khéo với người khác.

Nhà bà Lam (Phần 1)
Thế mà cũng 10 năm trôi qua rồi, không biết bà Lam sống như thế nào, bà đã luôn bảo vệ cậu khỏi những trận đòn roi của bố mẹ chỉ vì sự ương bướng của mình, rồi thì cũng hay cho cậu tiền để mua quà. Những kỉ niệm đó thật đẹp, nếu không có bà Lam cũng chưa chắc cậu đã là một chàng thanh niên tử tế như bây giờ, nhưng giờ đây chắc cậu cũng chẳng có cơ hội gặp bà nữa.

Luôn có một nơi để quay về đó là gia đình
Không hiểu đêm đó lại dài đến vậy, bốn mẹ con ôm nhau mà khóc một trận cho đã. Bao nhiêu điều kìm nén bấy lâu cũng nói ra hết. Con biết giờ đây cả nhà mình đã hiểu nhau nhiều hơn trước.

Cũng là người xa lạ
Giờ em có oán trách bất cứ ai thì cũng vô ích. Bởi em không thể cứ mãi níu giữ lấy một người không còn yêu em nữa. Hay em phải tỏ ra thật đáng thương để dành lấy chút lòng thương hại sau cùng của anh dành cho em.

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông