Viết cho tuổi 18 vụt qua
2016-08-02 01:29
Tác giả:
Có những khi tự nghi ngờ chính mình, tự hỏi mình sinh ra để làm gì, mình thực sự muốn gì. Cuộc sống như trở nên quá nhỏ hẹp và ngột ngạt. Tâm hồn ta phẳng lặng mà dữ dội dưới tận sâu, chỉ một chút thôi cũng đủ khiến tất cả vỡ òa.
Những dòng này tôi viết cho những ai đã, đang và sắp bước qua tuổi 18, và cho chính bản thân tôi. Trưởng thành chính là làm thế nào để bông hoa của mỗi chúng ta nở ra thật đẹp, thật rực rỡ.
Cái tuổi dở dở ương ương ấy, dễ làm người khác tổn thương và bị người khác làm cho tổn thương, dễ buồn hay vui vô cớ. Không còn ngây ngô, vô tư như trước mà cũng không hẳn trưởng thành, chín chắn hoàn toàn. Cái tuổi mà cuộc sống bắt đầu ùa đến vừa lạ lẫm vừa khắc nghiệt. Và cũng là khi ta ngơ ngác đứng trước dòng chảy cuộc đời cuộn xoáy về muôn ngả tự hỏi mình sẽ đi về đâu.
Có rất nhiều lý do mà như chẳng có lý do nào khiến ta buồn đến vậy. Ta ích kỷ hơn, nhỏ nhen hơn. Ta cố thu mình lại hay dùng hình hài khác để che đậy phần đau đớn bên trong.
Phá kén để trưởng thành...
Có những người đã sớm phải lo lắng những nỗi lo gánh nặng của cuộc sống. Có những người tưởng chừng như thuận lợi đủ đường nhưng thật ra đang quay cuồng giữa bao nhiêu điều không thể lý giải, không thể lựa chọn. Vì ta đã trở nên nhạy cảm hơn, yếu đuối hơn hay là vì có quá nhiều chuyện dồn dập xảy đến khiến ta nản lòng. Chuyện gia đình, chuyện học hành, chuyện bạn bè, chuyện tình cảm và biết bao những chuyện không tên khác.
Đó chính là hành trình trưởng thành, ta chỉ có thể bước qua nó bằng đôi chân của chính mình. Đâu có ai mãi mãi chỉ là một đứa trẻ, ai rồi cũng phải lớn lên. Không có những cơn mưa làm sao có cầu vồng. Chỉ khi qua đau đớn, ta mới thực sự trưởng thành. Hãy cứ tin tưởng rằng: "Chỉ khi không có mặt trời, chúng ta mới có thể nhìn thấy các vì sao".
Đừng tiếc nuối khi bỏ lại sau lưng bởi không có gì là mất đi cả, nó chỉ đơn giản là được chuyển vào một nơi sâu hơn: trong tim chúng ta. Rồi đây ta sẽ học cách cảm nhận vị ngọt trong đắng cay, mỉm cười bình yên trong bão tố. Và ta sẽ tự mình làm nên câu chuyện cổ tính của riêng ta. Cuộc sống ngoài kia thật phức tạp, bao nhiêu bon chen xô bồ, thật - giả, đúng - sai không đơn giản như ta vẫn học trong sách vở, tốt - xấu không phả lúc nào cũng dễ dàng chọn lựa. Nhưng điều quan trọng nhất là ta tin vào chính mình như thế nào!
Sau này nhìn lại, có thể ta sẽ phải bật cười vì những năm tháng ấy. Nhưng ai bảo trong tận sâu ta không thấy nôn nao khi nhớ lại mình đã dũng cảm để trưởng thành như thế nào. "Tôi sống với sự cô đơn đau đớn trong tuổi trẻ nhưng lại ngọt ngào trong những năm tháng trưởng thành".
© Minh Lý – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Chiều sâu của sự sẻ chia
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình
Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)
Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.
Bạn thân
Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.
Mùa thu xa anh
Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)
Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta
Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.
Duyên - Phận
Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"
Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.