Về cùng em cho mình hết xa xôi
2023-06-19 10:05
Tác giả:
Nguyễn Quang Vinh
Về cùng em sau ngày tháng chênh vênh
Sau bao năm dài lênh đênh nơi xứ lạ
Sau những bon chen, nhọc nhằn vất vả
Về cùng em là anh về cạnh bình yên.
Về cùng em quên hết mọi ưu phiền
Về cùng em quên nỗi buồn trống vắng
Quên những ngày chỉ mình anh lẳng lặng
Niềm vui nào bằng khi ta được bên nhau.
Về cùng em cho mình hết xa xôi
Hết những ngày phải lẻ loi cách trở
Hết những đêm dài con tim như nức nở
Hết từng giờ trong nỗi nhớ thênh thang.
Về cùng em ngồi ngắm những mênh mang
Nghe từ dòng sông như con sóng hát
Dòng nước êm êm khẽ trôi dào dạt
Anh nghe lòng mình trổi khúc nhạc yêu đương.
Bao ngày qua lạc lõng giữa phố phường
Anh luôn nhớ mong về bóng hình người con gái
Mái tóc ngang vai nụ cười hiền hậu
Mộc mạc chân thành duy nhất của anh thương.
Về nắm tay nhau ta đi đến cuối đường
Một góc quê hương sao êm đềm tha thiết
Bao nhiêu năm dài cách xa biền biệt
Nay anh về muốn ta mãi bên nhau.
Để ngắm nhìn gió lộng những hàng cau
Cánh đồng thơm thơm ngạt ngào hương lúa mới
Công mẹ, công em tảo tần vun xới
Cho từng hạt mầm phơi phới những chồi non.
Cảm ơn em đã chờ đợi mỏi mòn
Và tin anh sẽ mang về hạnh phúc
Anh đã về, sẽ cùng em lo gánh vác
Bên nhau vui, buồn, bao ấm lạnh sớt chia.
© Nguyễn Quang Vinh - blogradio.vn
Xem thêm: Hãy Đưa Tôi Đến Nơi Không Còn Buồn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa