Tương tư một người có được tính là cô đơn không?
2017-04-01 01:30
Tác giả:
Có những ngày thức dậy không một ý niệm trong đầu. Tắt điện thoại, khóa Facebook, nhốt mình trong phòng cùng mớ cảm xúc rối ren vô định. Buồn không hẳn là buồn, mà vui thì chắc chắn không thể là vui. Cứ thế, mình ngồi trước màn hình máy tính bật sáng, xem lại những bức hình cũ của cậu và mình. Cứ vậy, để mặc im lặng nhấn chìm, mình lạc bước trong một vòng lặp bất tận mang tên cậu.
Có những ngày, mình không thể nói được một câu nào cả, vì xung quanh làm gì có ai đâu. Giữa bốn bức tường lạnh, mình mang tai nghe rồi lôi vài cuốn sách ra đọc. Nhưng rồi cả âm nhạc lẫn những con chữ đều bất lực trong việc thu hút sự chú ý của mình. Trái tim chẳng chịu vâng lời lý trí, cứ mải mê hướng sang một chuyện khác, về một người khác.
Chuyện của chúng mình có thể gói gọn trong mấy chữ: “Tình bạn có thừa, tình yêu chưa tới”. “Chưa tới” chẳng phải vì không muốn tới, mà bởi cả hai lúc nào cũng lầm tưởng còn quá nhiều tháng năm phía trước, quá nhiều cơ hội để thốt ra một câu ba âm tiết đơn giản. “Mình thích cậu”. Và chính vì lúc nào cũng mơ hồ, không chủ động nhận rõ những ranh giới cần phải nhận rõ, hai đứa coi việc ở bên nhau như một lẽ hết sức đương nhiên, quên mất ngay cả thời gian cũng có điểm đầu và điểm cuối.
Ngả đầu lên vai mình, cậu khẽ thì thầm: “Đừng nói gì hết. Cứ mãi bên nhau như thế này thôi”. Thực ra đâu cần cậu phải nhắc, mình cũng sẽ không nói gì cả. Không nói người đầu tiên nghĩ tới mỗi sớm bình minh tỉnh giấc là cậu. Càng không nói người cuối cùng trái tim hướng về mỗi tối thả mình xuống giường khép mắt, cũng là cậu. Ngốc nghếch hay hèn nhát, có lẽ đến năm hai mươi mấy tuổi khó còn được xem là lý do chính đáng nữa rồi.

Đáng sợ nhất trong một mối quan hệ là hai tiếng “đã từng”.
Đã từng có người khuyên mình chân thành rằng: “Đừng thích, hãy yêu”. Mình tự cho bản thân khôn ngoan nên làm ngược lại lời người đó nói. “Đừng yêu, hãy thích”. Thích thôi, một chút chút thôi, để lỡ có ngày cách xa mình sẽ không vì thế mà đau lòng quá. Thích thôi, để nhìn cuộc sống này qua lăng kính nhẹ nhõm và bình thản nhất. Từ đầu đã không hết lòng bất chấp vì một người, thì kết quả dù có tan nát vỡ vụn thế nào vẫn có thể gắng gượng nở một nụ cười sau cuối. Mình thực sự đã tự dối lòng như thế.
Để rồi có những ngày lung lay dữ dội niềm tin cuộc sống này chứa đựng vô vàn những điều đẹp đẽ. Mình bước ra phố với hai bàn tay đút sâu túi áo, tâm trí treo ngược cành cao, chẳng còn bận tâm lá cây hai bên đường đã chuyển màu gì. Chỉ biết lầm lũi cúi mặt bước đi, thỉnh thoảng muốn khóc thì ngửa lên để dòng chảy đổi thành chiều ngược. Tự an ủi mình: “Không sao hết, bầu trời nhìn qua làn nước mắt càng trong xanh. Mặc dù nhìn không thấy, chạm không được, nhưng người đó vẫn luôn hiện diện trong trái tim mình. Vậy thì tương tư một người chắc không được tính là cô đơn đâu.”
Và những ngày sau, khi con thuyền chìm xuống đáy biển sâu. Khi một người trở nên xa cách bí ẩn mà chẳng thể biết được, vì cớ gì họ lại ra đi... Mình chìm đắm trong bản nhạc buồn suốt hơn hai mươi tiếng, buông thả cảm xúc trôi theo những giai điệu buồn tênh. Lời tạm biệt ấy, không ngờ lại là câu nói sau cuối chúng ta gửi lại nhau. Khoảnh khắc ấy, mình cố ghi nhớ gương mặt cậu, ghi nhớ bờ môi hồng, cặp mắt ướt, và mi mắt thật mỏng nổi rõ từng đường gân xanh. Mình đã không nói được gì cả, không nói mình sẽ nhớ cậu, hay nói đúng hơn là nhớ chúng ta của hồi đó.

Mình không hỏi, cậu không trả lời.
Mình không níu kéo, cậu không chủ động ở lại.
Cứ thế chia xa. Tình yêu và chúng ta chỉ cách nhau một câu ba âm tiết đơn giản:
“Mình thích cậu.”
Để rồi có những ngày, cô đơn đến nỗi chỉ muốn chạm vào ai đó. Nhưng rút cuộc chẳng có ai.
© Allen Thanh Tâm – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lạc mất nhau rồi
Em nào có lỗi gì mà anh lại làm như thế. Thà rằng anh nói anh muốn kết thúc tình yêu này thì có lẽ em sẽ đỡ tổn thương hơn. Cái cách anh làm càng khiến em đau lòng hơn.

Mèo và Cáo
Mèo bây giờ đã hiểu được phần nào cái ánh mắt của cáo. Nàng biết gã trước mắt nàng, dù có sữa ấm, dù có lò sưởi, dù có vuốt ve, dù có yêu... thì sâu bên trong vẫn là một tiếng gọi từ rừng sâu, từ những chuyến đi.

Tôi bây giờ lười lắm những yêu thương
Tôi bây giờ đủ thấm mệt với cay Đời nhiều nỗi gian truân và trắc trở Hái nụ hồng sáng mai còn sương đọng Hương thật thơm xóa hết những vu vơ

4 con giáp khiêm tốn và chân thành, đổi vận nhờ quý nhân
Theo tử vi, những người thuộc 4 con giáp này khiêm tốn và tốt bụng, vận tài lộc có quý nhân dẫn lối chỉ đường.

Phụ nữ à, hãy luôn tin vào mình
Mãi sau này, khi nghe tin anh sắp kết hôn, tôi mới biết mình đã bỏ lỡ một người đàn ông tốt.

Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ
Tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu được, đã là tình yêu thì phải xuất phát từ hai trái tim. Nếu như tớ đồng ý quen cậu thì cả hai đều sẽ không hạnh phúc. Tớ ngượng ép ở bên một người tớ không yêu còn cậu lại yêu người không yêu mình.

Em về tìm lại ngày xưa
Em về tô điểm cho tranh Tô vào trong ấy màu xanh an lành Em về tô điểm long lanh Bông hoa dâm bụt chòng chành nhớ quê

Nắng nở hoa
Cô ngẩng đầu nhìn anh ngượng ngùng, má ửng đỏ, còn anh thì nhìn cô như thể cả thế giới đang yên lặng để lắng nghe nhịp đập tim mình. Anh vẫn giữ cô trong vòng tay, trái tim đập nhanh không chỉ vì hoảng hốt mà còn bởi khoảng cách giờ đây gần đến nỗi có thể nghe được hơi thở của nhau, vô cùng xao xuyến.

Đừng đánh giá chê bai người khác chỉ vì họ khác mình!
Vợ chồng cậu sống rất hạnh phúc, ai cũng bằng lòng và làm tốt với vai trò của bản thân dù trong gia đình hay công việc xã hội. Là bởi họ nhìn nhận đúng khả năng và niềm đam mê của mình, họ đã phát huy tốt những mặt mạnh mình có.

Những hoạt động làm dịu tâm hồn
Ai cũng có cách riêng để yêu thương chính mình và dù cách đó là gì, điều quan trọng là bạn thấy bình yên. Những hoạt động đơn giản dưới đây không tốn nhiều sức nhưng đủ để khiến tâm hồn của bạn dịu lại.