Triều Tiên - Đất nước bí ẩn đến mức nào?
2019-02-27 01:26
Tác giả:

Nếu thế giới cạn kiệt xăng và dầu mỏ, làm thế nào ô tô và xe máy có thể lưu thông trên đường? Năng lượng có ở khắp mọi nơi, và tại Triều Tiên, thay cho xe điện và xe ga, người ta sử dụng những chiếc xe chạy bằng than đá và củi!



Nếu bạn là nữ và muốn được trở thành một cảnh sát giao thông ở Triều Tiên, vậy bạn cần đáp ứng cả ba điều kiện dưới đây:
– Thứ nhất, đủ chiều cao (Ồ, chắc chắn rồi!)
– Thứ hai, đủ thị lực (Tất nhiên là như vậy!)
– Thứ ba, đủ… xinh đẹp (Thật vậy sao?)
Đúng vậy, ngoại hình cũng là một yêu cầu, và còn là yêu cầu quan trọng. Tại sao? Câu trả lời đơn giản là: Cảnh sát giao thông cũng là một “gương mặt” của thành phố, của quốc gia!

Đừng bao giờ mặc quần jeans khi đến thăm Bàn Môn Điếm (Panmunjom), khu vực giới tuyến phân cách Bắc và Nam Triều Tiên. Bởi điều này thể hiện hình ảnh không đẹp về một đất nước bị coi là “nghèo khổ, tham nhũng, và hủ bại” như truyền thông của Nam Hàn và các phương Tây đưa tin.
Vì sao du khách đến Triều Tiên phải ghé thăm bảo tàng?

Người Triều Tiên rất thích đọc sách, và bạn có thể bắt gặp những hình ảnh như thế gần như ở khắp mọi nơi.
Đặc sản ở Triều Tiên
Ẩm thực Hàn Quốc thường được yêu thích nhiều hơn là ở Triều Tiên. Tuy nhiên, món mỳ raengmyeon (랭면) ở thủ đô Bình Nhưỡng mà người Hàn vẫn gọi là naengmyeon (냉면) lại xứng đáng là món đặc sản nổi trội không đâu sánh bằng.
Lịch và tư tưởng Juche
Khác với dương lịch và âm lịch mà chúng ta vẫn biết, người Triều Tiên sử dụng hệ thống lịch riêng gọi là “Lịch Juche”, hay “Lịch Chủ thể”. Bộ lịch này tính thời gian dựa trên ngày sinh nhật của cố lãnh đạo Kim Nhật Thành, 15/4/1912. Như vậy, năm 2015 của chúng ta là “Năm Juche 104” của người dân Bắc Hàn.
Lịch Juche cũng là một phần của Tư tưởng Chủ thể vốn được ông Kim Nhật Thành đưa ra. Tại thủ đô Bình Nhưỡng có một tòa tháp cao 170 m mang tên hệ tư tưởng này.
Lãnh tụ Kim Nhật Thành
Người dân Triều Tiên khá tôn sùng vị lãnh tụ Kim Nhật Thành. Họ thường gập người và cúi đầu trước bức tượng của ông để tỏ lòng tôn kính.

Một trong những công trình hoành tráng nhất tại thủ đô Bình Nhưỡng là tòa nhà chọc trời có hình dáng của Kim tự tháp – Khách sạn Ryugyong (khách sạn Liễu Kinh). Đây là tòa tháp cao 105 tầng và nằm ngay tại trung tâm thủ đô. Được khởi công xây dựng từ năm 1987, nhưng khách sạn Ryugyong vẫn chưa được hoàn thành cho đến tận ngày hôm nay.

Sân vận động lớn nhất thế giới không phải là ở Trung Quốc, Mỹ, Pháp, hay quốc gia phương Tây nào, mà là ở Triều Tiên. Đó là sân mùng 1 tháng 5 Rungrado với sức chứa khoảng 150.000 người, tọa lạc lại thủ đô Bình Nhưỡng.
Blog Radio tổng hợp.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”