Trái tim rộng lớn của ba
2020-11-01 19:47
Tác giả: HOÀI NHI
blogradio.vn - Nhỏ thấy ba gầy hơn rất nhiều so với lúc trước. Nhỏ chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy ba rồi cất giọng thỏ thẻ “Ba ơi, cảm ơn ba. Con thương ba nhiều lắm”. Trên thế giới này, với nhỏ, ba là người vĩ đại và tuyệt vời nhất.
***
Đối với nhỏ, ba là niềm tin, là chỗ dựa để nhỏ bước những bước đi thật can đảm, thật vững chắc trên mọi nẻo đường của cuộc đời. Ba thương nhỏ nhiều lắm. Những điều tốt đẹp ba luôn cố gắng làm bằng được cho nhỏ để nhỏ không cảm thấy bị thua thiệt so với các bạn đồng trang lứa.
Ba lo nhỏ sẽ buồn, sẽ tủi thân bởi nhỏ đã vắng đi tình yêu thương của mẹ từ khi mới lên 5 tuổi.
Căn bệnh quái ác đã cướp đi người mẹ yêu quý của nhỏ. Có những đêm nhớ mẹ, nhỏ nằm ôm gối khóc thút thít, nước mắt lăn dài trôi đôi má hồng ửng. Nhỏ thèm khát cái cảm giác được vùi đầu vào lòng mẹ, ôm mẹ thật chặt như thể không điều gì có thể ngăn cách được tình cảm thiêng liêng ấy nhưng những khao khát ấy sẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực nữa.
Năm tháng ấy, cả ba và nhỏ đều nhớ mẹ vô cùng. Ba chỉ im lặng ngồi lặng thinh trước hiên nhà nhưng nhỏ có thể cảm nhận được nỗi buồn vô hạn chất chứa trong ánh mắt của ba.
Hồi mẹ còn sống, cả ba mẹ và nhỏ lúc nào cũng quây quần, thủ thỉ bên nhau. Tiếng cười nói rộn ràng, vui vẻ biết bao. Nhớ lại những ký ức đẹp đẽ ngày ấy, nước mắt nhỏ lại rưng rưng nghẹn ngào.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, nỗi buồn ngày nào đã vơi dần đi. Trong ngôi nhà chật hẹp nhưng lúc nào cũng gọn gàng, ngăn nắp, ba đã dạy dỗ, nuôi nấng nhỏ từ những điều đơn giản nhất.
Ba chưa bao giờ lớn tiếng hay la mắng nhỏ dù chỉ một lần. Mỗi khi nhỏ làm sai việc gì, ba chỉ cười, thoa đầu nhỏ và nhắc nhở bằng giọng nói rất đỗi nhẹ nhàng, trầm ấm. Cũng bởi thế nên nhỏ rất ngoan, rất biết nghe lời ba để ba không phải buồn hay phiền lòng về nhỏ.
Người đàn ông ấy vốn điềm đạm, trầm tính nên ít khi nói nói những lời yêu thương ngọt ngào với nhỏ mà chỉ âm thầm, lặng lẽ làm tất cả mọi thứ vì nhỏ. Ba thương nhỏ từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Lần nào đi học, nghe tiếng chuông leng keng của người bán kem, ba cũng gọi lại mua cho nhỏ một que. Mỗi khi có ai cho gì ngon ba cũng đều không ăn mà dành phần cho nhỏ. Mỗi khi trời chuyển mưa ba luôn dặn nhỏ phải mang theo áo mưa và đi đường thật cẩn thận. Những điều tuy nhỏ nhặt ấy nhưng lại in đậm trong tâm trí nhỏ đến tận bây giờ.
Có hôm ba đi làm công trình tới tận khuya mới về. Nhỏ ngồi đợi cơm ba mà lòng lo lắng thấp thỏm không yên. Nhỏ đang tính gọi điện thì nghe thấy tiếng xe của ba. Lòng nhỏ vui hẳn lên. Nhìn thấy khuôn mặt của ba nhễ nhại mồ hôi, quần áo ướt đẫm nhỏ cảm thấy có chút nhói ở ngực.
Có lẽ, vì lo chuyện học hành, cái ăn cái mặc hằng ngày cho nhỏ mà ba đã chịu nhiều vất vả. Những đêm trái gió trở trời, tay chân nhức mỏi lắm nhưng chẳng bao giờ ba kể nhỏ nghe. Ba cứ thế chịu đựng một mình, vẫn không lo nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục đi làm như mọi ngày.
Ánh mắt nhỏ rơi vào khoảng không, nhỏ hứa với chính mình rằng nhỏ sẽ học thật giỏi để bù đắp cho những lo toan, cực nhọc của ba. Đôi bàn tay của ba đầy những vết chai sạn, nhăn nheo nhưng đối với nhỏ đó là đôi bàn tay đẹp nhất, thiêng liêng nhất. Bởi đôi tay ấy đã luôn nắm chặt lấy tay nhỏ, dìu dắt nhỏ qua hết những bão giông của cuộc đời .
Nhỏ nhớ lại cái thời còn bé, nhỏ rất thích được ba đèo đi học trên chiếc xe đạp cũ kỹ của ông nội để lại. Nhỏ vòng đôi tay bé xíu của mình ôm chặt tấm lưng của ba, còn miệng thì líu lo bài hát được các cô dạy ở trường.
Chiếc xe đạp ấy băng qua những tán cây rợp hai bên đường làng rồi lại thong dong trên con đường lộ, nơi có những ngôi nhà cao tầng nằm san sát nhau. Ánh nắng của mặt trời không thể rọi vào khuôn mặt nhỏ bởi đằng trước là tấm lưng rộng lớn, vững chãi của ba luôn cố gắng chở che cho nhỏ.
Những giấc mơ chợt lóe lên trong đầu nhỏ. Mai này lớn lên có tiền, nhỏ nhất định sẽ mua một ngôi nhà thật rộng, thật đẹp cho ba để ba nghỉ ngơi, không phải vất vả nhiều nữa.
Biết tin nhỏ đỗ Đại học, ba vui lắm. Ba ôm chầm nhỏ vào lòng, hôn lên má rồi giọng nói run run, tràn ngập hạnh phúc “Con gái của ba giỏi lắm”. Trong khoảnh khắc ấy, nhỏ tự hứa với lòng mình rằng nhất định sau này nhỏ sẽ thành công, nhỏ sẽ lo được cho ba lúc ba về già.
Nhỏ tin nhỏ sẽ làm được, chỉ cần có ba ở bên cạnh, động viên, che chở thì không có khó khăn, vấp ngã nào có thể cản trở đôi chân nhỏ bé nhưng đầy sức sống của nhỏ. Đôi chân đi tìm ánh sáng của sự hạnh phúc và những điều tươi đẹp ở phía trước.
Ngày trở về quê từ phía xa xa, nhỏ chăm chăm nhìn cái dáng người gầy guộc thân quen ấy. Bất chợt nước mắt nhỏ chảy dài hai hàng. Theo năm tháng, đổi lấy sự trưởng thành của nhỏ chính là những cọng tóc phai màu của ba.
Nhỏ thấy ba gầy hơn rất nhiều so với lúc trước. Nhỏ chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy ba rồi cất giọng thỏ thẻ “Ba ơi, cảm ơn ba. Con thương ba nhiều lắm”. Trên thế giới này, với nhỏ, ba là người vĩ đại và tuyệt vời nhất.
© Yên Kha - blogradio.vn
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Là vì em yêu anh
Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.
Chuyện ngày mưa
Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.
Đất và nước
Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.
Mùa thu vắng em
Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.
Người thầy đầu tiên
Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.
Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa
Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.
Anh yêu Đất nước, anh yêu em
Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+
Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?
Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta
Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.
Mẹ còn trong trái tim con
Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.