Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi quyết định làm mẹ đơn thân (Phần 2)

2023-07-24 08:55

Tác giả: ngoctrai


blogradio.vn - Nếu có ai đó hỏi rằng đã có lúc nào tôi cảm thấy hối hận vì quyết định của mình chưa? Tôi sẽ thẳng thắn trả lời: đã từng.

***

(Tiếp theo phần 1)

 

Đã hơn hai mươi năm kể từ ngày bố mẹ ly hôn, tôi không biết có bao giờ họ nhớ đến tôi và tự hỏi tôi đã sống như thế nào chưa? Còn với riêng tôi mỗi ngày, mỗi tháng trôi qua nỗi đau của một đứa trẻ không có gia đình trọn vẹn luôn ám ảnh trong tâm trí.

Ngày còn bé, thứ tôi sợ nhất chính là các kỳ họp phụ huynh học sinh và phiếu liên lạc học tập có chữ ký của phụ huynh. Bất đắc dĩ đứa bạn cùng tuổi đã trở thành phụ huynh của tôi, mãi cho đến bây giờ đó vẫn là bí mật của riêng hai chúng tôi. Mỗi khi gặp lại chúng tôi vẫn thường nói “mẹ con chúng ta bằng tuổi nhau.”

Không lâu sau khi ly hôn, bố mẹ tôi đều đã xây tổ ấm cho riêng mình, chỉ là chẳng ai trong số họ nhắc đến tôi dù chỉ là một lần. Tôi tự hỏi, phải chăng tôi là kẻ dư thừa trong cuộc sống của họ.

Oán trách, giận hờn chỉ khiến tôi thêm tổn thương và cô đơn bởi nếu họ cần tôi thì đã không rời bỏ.

Tôi đã sống cùng ngoại kể từ lúc ấy cho đến khi trưởng thành. Ngày ngày hai bà cháu nương tựa vào nhau, bữa đói, bữa no nhưng luôn yêu thương và chăm sóc cho nhau. Nhưng dù tình yêu của bà có to lớn đến đâu cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong trái tim tôi.

Nếu có ai đó hỏi rằng đã có lúc nào tôi cảm thấy hối hận vì quyết định của mình chưa? Tôi sẽ thẳng thắn trả lời: đã từng.

Đó là khi nghĩ về những ngày tháng sau này của con tôi. Tôi không muốn nó phải trải qua những cảm xúc buồn tủi, lạc lõng và cô đơn như tôi đã từng trải. Nhưng mỗi lần nhìn thấy người đàn ông đã phụ bạc tình cảm chân thành của mình và nhớ về những giây phút chung chăn gối với anh ta, tôi bất giác ớn lạnh cả người. Tôi ghê tởm con người ấy và tuyệt đối không thể tiếp tục mối quan hệ này.

Tôi biết bản thân mình có phần ích kỷ nhưng nếu duy trì hôn nhân chỉ vì con cái sẽ chỉ làm nỗi đau thêm âm ỉ.

Hôm nay, khi tôi đang làm việc ở công ty thì nhận được điện thoại cô giáo, trong máy tôi nghe rõ giọng cô lo lắng báo tin con tôi ở trường đánh nhau với bạn.

Cầm điện thoại trong tay, tôi run rẩy không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Con tôi trước giờ luôn ngoan hiền sao hôm nay lại đánh nhau với bạn?

Tôi vội vàng xin về sớm để đến trường xem rõ thực hư. Tôi vừa đến, cô giáo đã kéo tôi ra ngoài nói chuyện, sắc mặt lo lắng và bất lực của cô khiến tôi linh cảm có điều bất thường.

“Gần đây cháu ở trường rất ít nói và cũng không còn hòa đồng với các bạn như trước. Hôm nay, cháu lại đánh bạn, em thực sự rất lo lắng về tình hình hiện tại. Em đã hỏi cháu nhiều lần về lý do nhưng cứ lắc đầu mãi nên đành chịu. Chị hãy tâm sự, khuyên nhủ và dành nhiều thời gian cho cháu. Trẻ con chỉ là một tờ giấy trắng, mọi sự thay đổi đều là do người lớn. Em không biết gần đây cháu có chịu sự đả kích nào không?”

Tôi cố ngăn những giọt nước mắt đang chực sẵn ở khóe mi để giấu đi nỗi lòng, tỏ ra bình thản.

“Chị biết rồi. Giờ cháu đang ở đâu chị muốn đón cháu về sớm.”

Tôi theo bước chân của cô giáo vào lớp, giữa lớp học mấy chục em bé, con tôi chẳng chơi với bạn nào, chỉ lặng lẽ ngồi một góc nhìn món đồ trên tay bất động. Ánh mắt buồn bã, gương mặt rạng rỡ đã không còn thay vào đó là sự cô độc giữa không gian đông đúc người.

“An, mẹ đến rồi nè.”

Nghe tiếng gọi thân yêu, con bé ngẩng đầu nhận ra tôi liền ùa vào lòng khóc nức nở. Những giọt nước mắt này dường như đã chờ đợi quá lâu trước khi được tuôn ra ào ạt trên gương mặt xinh xắn. Ôm con gái nhỏ trong tay tôi cảm nhận được nỗi sợ hãi và cô đơn mà con bé đã từng trải qua. Đôi tay bé xíu, mong manh ôm chặt lấy cổ tôi như thể sợ buông tay sẽ không còn gặp lại.

Trái tim tôi quặn thắt như bị ai đó bóp chặt, tôi cứ nghĩ ly hôn rồi, ngày tháng sẽ yên bình trở lại nhưng số phận khắc nghiệt sóng gió thực sự đã đến sau khi kết thúc cuộc hôn nhân.

Tôi bế con bé ra ngoài sân chơi, đặt lên một chiếc xích đu, hai mẹ con tâm sự nhỏ to.

“Con đi học có vui không?”

Con bé cúi đầu im lặng rồi lại lắc đầu. Ánh mắt buồn bã như muốn tôi hiểu tất cả những gì con bé đã trải qua trong khoảng thời gian gần đây. Nhìn vào đôi mắt ấy, tôi thấy chính mình của những năm tháng tuổi thơ mà uất nghẹn.

“Các bạn không chơi với con sao?”

Con bé im lặng hồi lâu rồi ấm ức nói.

“Các bạn nói con không có bố nhưng nếu không có bố thì con ở đâu ra chứ phải không mẹ?”

Lời của con trẻ như mũi dao đâm vào tim tôi, tôi nghĩ con bé vẫn còn nhỏ chưa biết gì đợi khi nào lớn tôi sẽ giải thích cho con hiểu. Nhưng hôm nay, những lời này đã khiến tôi thức tỉnh, có lẽ con bé đã sớm hiểu chuyện hơn tôi tưởng. Cũng chính điều đó đã khiến tôi thêm đau lòng.

Tôi thầm nhủ, trẻ con là vô tội nhưng sao con tôi lại không được may mắn như bao đứa trẻ khác được chung sống và yêu thương bởi cả cha lẫn mẹ, lẽ nào tôi đã làm gì sai?

Vậy là con tôi đánh nhau với bạn vì những lời trêu chọc và miệt thị. Tôi đã cố gắng bảo vệ con tránh xa những thị phi nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Có lẽ tôi chỉ là một người phụ nữ nên vẫn chưa đủ sức để đảm bảo cho con tôi một cuộc sống an toàn nhất có thể.

Ngày biết tin mình mang thai, tôi đã vui mừng khôn xiết, sau nhiều ngày suy nghĩ tôi quyết định chọn cho con cái tên “An” với tâm nguyện mong con cả đời an yên. Nào ngờ sự đời nhiều thay đổi, ai rồi cũng sẽ có lúc đắng cay.

Con bé nhìn tôi chăm chú như thiết tha tìm kiếm câu trả lời. Cổ họng nghẹn đắng, tôi không muốn con tổn thương.

“Đánh nhau với bạn là không đúng, những chuyện như thế này con còn rất nhỏ không thể tự giải quyết. Con nên nói với cô hoặc mẹ để được phân giải. Các bạn trêu con là các bạn sai, nhưng nếu con vì tức giận mà đánh bạn vô tình khiến các bạn cho rằng con vì xấu hổ mà phản kháng. Con người ai cũng có lúc sai quan trọng là làm thế nào để họ nhận ra và thay đổi.”

“Mẹ ơi, vậy ngày mai các bạn có còn trêu con nữa không?”

Tôi hôn nhẹ trên đôi gò má trắng hồng, non nớt, cảm giác có lỗi khiến tôi ray rứt khôn nguôi. Ly hôn là chuyện của người lớn nhưng những đứa trẻ phải hứng chịu những mất mát về tình thương và sự kỳ thị của người đời.

Ngày còn bé tôi cũng bị các bạn mỉa mai, trêu chọc vì bố mẹ ly hôn. Đã có lúc tôi muốn tự kết liễu đời mình vì không chịu nỗi những lời dèm pha. Thậm chí còn có người cho rằng tôi lớn lên chỉ là thứ “rác rưởi” của xã hội vì không được giáo dục tử tế. Tôi thực sự không hiểu tại sao việc do người lớn gây ra nhưng trẻ con lại là người phải chịu những tổn thương.

Cứ nghĩ đến cảnh mỗi ngày đến trường con tôi lại phải hứng chịu những lời trêu chọc ác ý của bạn bè tôi lại không kiềm được sự tức giận và tủi hổ.

Cả đêm tôi không ngủ, cứ vừa chợp mắt hình ảnh thân thương lủi thủi một góc phòng của con tôi lại ùa về. Tôi muốn được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ, những bước chân nhanh nhẹn và giọng nói trong trẻo như ngày nào. Vì sau tất cả tôi chẳng còn gì ngoài sinh linh bé nhỏ này.

Khi đổ vỡ trong hôn nhân có rất nhiều cách để chữa lành vết thương, một trong số đó là bù đắp bằng một tình yêu khác to lớn hơn. Nhưng tôi như con chim sợ cành cong đã chẳng còn niềm tin vào tình yêu của bất kỳ ai. Tôi sợ nếu lỡ…

Tôi muốn dành toàn bộ thời gian, tâm trí và những thứ tốt nhất để bù đắp những thiệt thòi cho con tôi khi không thể có một gia đình đủ đầy. Tôi mong con tôi sẽ hiểu được tình yêu của người làm mẹ và tiếp thêm sức mạnh, tinh thần để cùng nhau bước tiếp trên đường đời gian nan.

Chúng ta khi quyết định một điều gì đó cũng đều có lý do, nỗi khổ của riêng mình chỉ mong hãy suy nghĩ kỹ lưỡng và dám chịu trách nhiệm cho những quyết định của mình để tất cả đều hạnh phúc.

 

(Hết)

 

© ngoctrai - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Làm Sao Đây Khi Trót Yêu Đơn Phương? | Playlist Blog Radio

ngoctrai

Điều tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau vĩ đại. (Colleen McCullough)

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

Tiến bước về phía trái tim

Tiến bước về phía trái tim

Vê ra xa mẹ Đức nhưng trái tim cô luôn có bóng hình mẹ luôn ngập tràn tình yêu dành cho mẹ, cô xa nước Đức nhưng đất nước thứ nhất của cô luôn hiện diện trong bóng hình cô, từ mái tóc, đôi mắt, giọng nói và cả máu đang chảy trong cơ thể của cô nữa.

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

back to top