Tình yêu của một kẻ độc thân
2016-09-19 01:26
Tác giả:
Cuộc sống thực sự có quá nhiều điều tươi đẹp khiến tôi luôn tò mò, luôn khao khát được trải nghiệm và khám phá.
Lâu rồi mới lại kỳ cạch ngồi gõ vài chữ vì một ngày đặc biệt mà thật ra cũng chẳng đặc biệt cho lắm. Một ngày như bao ngày khác thôi, có điều hôm nay đi làm về sớm. Len qua dòng xe cộ đông đúc ùn ùn những con người đang hối hả trở về bên gia đình vì mai là nghỉ lễ quốc khánh rồi. Nếu nhìn từ trên cao sẽ thấy cả dòng người giống như một dòng sông với vô vàn các chấm nhỏ đang lững thững trôi chầm chậm trong sắc trời đang ngả về chiều.
Hối hả và vội vã, tôi cũng vậy, nhưng chỉ cần tách từ đường chính vào con đường nhỏ dẫn về nhà thì cứ như bước vào một thế giới hoàn toàn khác. Dù ngày nào tôi cũng trải qua nhưng ngày nào cũng vẫn thấy lạ lẫm, ngạc nhiên và bất ngờ. Cứ tưởng tượng nó giống như một cái ranh giới, bên này đông đúc, ồn ào náo nhiệt bao nhiêu nhưng chỉ cần bước qua phía bên kia lại thấy yên bình đến kỳ lạ.

Ánh hoàng hôn rực rỡ của buổi chiều choáng ngợp trước mắt. Đã lâu lắm rồi mới lại được ngắm hoàng hôn rực rỡ đẹp đến vậy, những ánh nắng màu vàng cam hắt lên từ đường chân trời, phản chiếu qua những đám mây khiến chúng sáng rực lên như những triền cát nóng dưới ánh mặt trời. Nhìn như đẹp như một bức tranh vậy.
Đỗ xe ngắm hoàng hôn mới thấy khoảnh khắc thời gian chuyển mình thật rõ ràng, thật nhanh làm sao. Chỉ vài phút ngắn ngủi thôi, những gam màu biến chuyển liên tục trên nền trời. Từ màu vàng sáng chói hắt lên sau những đám mây chuyển dần thành màu cam rực rỡ, rồi dần dần đậm màu dần, ngả sang đỏ và tối dần, hòa vào những bóng cây thẫm màu nhô lên ở đường chân trời. Cuối cùng là tắt nắng hẳn, màu trời hòa với màu với ruộng lúa xanh rì dưới chân, nhường chỗ cho ánh đèn đường nhỏ bé.

Mưa!
Trời khá oi bức dù đã tối. Ánh hoàng hôn đã lùi xa và nhường chỗ cho màn đêm.
Trời trở gió và bắt đầu có giông, những cơn gió mang hơi nước mát lạnh báo hiệu sắp mưa. Với tôi những cơn giông trước khi mưa rất tuyệt vì nó giống như một cái máy điều hòa của tự nhiên. Giống như có ai đó bật công tắc một cái, và những con gió mát lạnh ùa về trong tích tắc, thổi bay cái oi nóng mà mấy phút trước ngồi trước quạt vẫn còn thấy nóng nực khó chịu. Gió lùa lào xào qua những tán lá cây, âm thanh là một thứ thật tuyệt, và trí tưởng tượng lại càng là một điều đặc biệt mà bạn không ngờ tới. Đôi khi tưởng tượng mang lại những điều thú vị hơn cả bạn tưởng. Dù nhắm mắt lại tôi vẫn nghe được tiếng gió, vẫn như có thể nhìn thấy được lá cây rung rinh ra sao trong gió, thấy được tiếng gió lùa qua những tóc lá của cây cau cao vút, thấy được tiếng gió phập phành qua khung cửa gỗ cũ kỹ, vi vu ngân nga trong không trung. Tiếng sấm đâu đó lan về ì ùng, và mưa bắt đầu rơi, lắc rắc trên mái nhà, hiên cửa, rồi ào ào trút xuống như dòng thác. Sấm vẫn ậm ừ hờn dỗi như là mưa đến quá nhanh thì phải. Những cơn mưa luôn mang cho tôi nhiều cảm giác đặc biệt, và mỗi khi mưa lại rất thích được nghe bản “Kiss the rain”. Nó giống như tiếng mưa đang rơi bên ngoài cửa vậy, nhẹ nhàng, êm ái, rì rầm như đang tâm sự. Cách một bức tường nhỏ, nhưng thấy được an toàn vì có một mái nhà che chở. Một bức tường nhỏ thôi nhưng để biết mình luôn có nơi để trở về, có nơi để che chắn mọi bão tố cuộc đời, và có nơi để mà ngồi viết linh tinh lúc trời mưa, tận hưởng những phút giây yên bình nhàn nhã.
Một kẻ độc thân yêu như vậy đó, yêu cả những phút giây khi mình vẫn một mình, vì cuộc sống này tươi đẹp quá. Ngắm nhìn một chút thôi sẽ thấy yêu đời biết bao, thấy một ngày lại đẹp biết mấy, lại thấy muốn được sống nhiều hơn một chút nữa thôi. Hãy luôn yêu theo cách của chính mình.
© Hoa Nắng – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày không em
Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ
Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi
Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!
Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên
Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)
Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

Tuổi lênh đênh
Con gái ở tuổi đó như con thuyền lênh đênh trên biển khơi vậy, chính nó sẽ tự định hướng cho mình sẽ đi đâu, sẽ trôi vào bến bờ nào. Mà nhiều lúc nó cứ ương bướng tự nghĩ tự quyết chứ chẳng thèm nói cho ba mẹ biết, hay nghe theo ý kiến của ba mẹ của người lớn bao giờ.

Về để thấy tết (Phần 1)
Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn
Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.