Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu của em vốn dĩ không đủ để níu kéo anh phải không?

2017-04-17 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Em từng hỏi anh nếu ngày mai bỗng dưng em biến mất khỏi cuộc đời anh, anh sẽ đi tìm em chứ, anh đã trả lời là “không”, em là gánh nặng với anh sao. Nếu vậy em sẽ rời xa anh, để anh không còn phải bận lòng thêm nữa.

***

Sài Gòn dạo này lạnh lắm em ạ!

Sài Gòn mùa này anh lại nhớ em…

Em biết không, anh đang đứng ở nơi mà em vẫn hay đi. Phố đi bộ chiều nay đông lắm, gió vẫn thổi và mang theo chút hương hoa nhỏ, những hàng cây hai bên ra lá trổ hoa, hồng cả lối anh đi, bầu trời cao và rộng, xe cộ vẫn tấp nập, tiếng người qua vội vã. Những người yêu nhau nắm chặt tay hạnh phúc. Anh chợt nhớ đến em, cô bé của anh, cô bé hay dỗi hờn hay nhõng nhẽo. Bao lâu rồi anh xa bàn tay nhỏ bé của em, bao lâu rồi anh không còn được vuốt mái tóc của em, không còn được thấy em cười, không còn được thấy đôi mắt ấy và đã bao lâu rồi em có còn rơi nước mắt vì anh.

Ngày ấy, anh yêu em bởi em là một cô gái mạnh mẽ, em thẳng thắn và rất cá tính. Anh cũng yêu sự hồn nhiên, trong sáng của em. Những ngày tháng yêu nhau, em và anh cứ giận hờn, cãi vã vì không hợp, rồi có lúc tưởng chừng như đã chia tay nhau, nhưng rồi em giữ anh lại. Anh thích thẳng thắn nhưng khi em góp ý với anh, anh đã để cái tôi lên trên tình cảm mà đôi co, tranh luận với em, cuối cùng chính vì sự ích kỷ của mình, anh đã chưa bao giờ thay đổi để tốt hơn. Tuy anh thích sự mạnh mẽ trong em, nhưng lại đòi hỏi em là một cô gái ngoan, biết nghe lời, dịu dàng và nhẫn nhịn. Bất cứ chuyện gì, em cũng phải hỏi qua ý kiến của anh, phải yếu đuối một chút để anh có thể che chở cho em.

  Tình yêu của  em vốn dĩ không đủ để níu kéo anh phải không?

Dù anh đã quá nhiều đòi hỏi, nhưng em luôn vì anh mà thay đổi. Anh không muốn bị ràng buộc nên đã bao lần muốn chia tay để khỏi phải bận tâm, rồi em sẽ bình thường trở lại như những ngày anh chưa đến, em sẽ có người mới và em sẽ hạnh phúc bởi anh biết em là một cô gái mạnh mẽ. Nhưng không, em vẫn muốn ở bên cạnh anh, em đã không cho phép anh làm điều đó, bởi vì chữ trách nhiệm, trách nhiệm của một người đàn ông đã yêu thì phải mang lại được hạnh phúc cho người con gái mình yêu. Em không muốn nhắc đến chữ chia tay, và phải luôn tìm cách giải quyết khi xảy ra mâu thuẫn.

Nhưng cũng bao nhiêu lần anh làm em khóc, những lúc anh thấy mệt mỏi, anh thật sự muốn từ bỏ. Anh mặc kệ tiếng em khóc nức nở trong điện thoại, anh mặc kệ đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ và sưng đỏ lên sau những đêm em khóc, nước mắt em chưa bao giờ có ý nghĩa đối với anh. Thời gian trôi qua, em không còn là cô gái mạnh mẽ ngày nào, em không còn thẳng thắn đôi co với anh, em khóc và khóc nhiều hơn. Em sợ xa anh nên em nhẫn nhịn, em im lặng khi tranh cãi, em không mạnh mẽ để có thể chấp nhận lời chia tay, em tự làm đau bản thân mình vì em không thể sống nếu thiếu anh. Em càng yếu đuối anh lại càng mệt mỏi và muốn buông bỏ.

Anh muốn em mạnh mẽ để anh không phải mệt mỏi vì bận tâm em, muốn em mạnh mẽ để em có thể tự làm mọi thứ mà không cần có anh giúp đỡ, muốn em mạnh mẽ để khi chia tay, em có thể đứng lên và đi tìm một người mới. Rồi anh lại muốn em yếu đuối một chút để anh có thể là một người đàn ông chở che. Anh đòi hỏi ở em quá nhiều nhưng lại quên rằng dù thế nào đi nữa, quan trọng là anh phải luôn ở bên cạnh em, để khi em vấp ngã, anh có thể đỡ em, để khi em yếu lòng, em khóc, anh có thể cho em mượn bờ vai, để khi em đương đầu với khó khăn anh có thể đứng đằng sau khích lệ em. Anh đã không ở bên cạnh em, dù lúc em đau khổ hay vui mừng, anh hời hợt, để em cảm thấy mình lạc lõng. Em không tự tin để xa anh, không phải vì em không đủ mạnh mẽ để buông bỏ, cũng không phải vì em quá yếu đuối khi thiếu anh, mà vì tình yêu của em dành cho anh quá lớn. Em yêu anh thật sự, em muốn cả hai cùng cố gắng để tốt hơn, để xây dựng tình yêu.

Anh đã vô tình không bao giờ nghĩ đến cảm nhận của em, những lúc em cần tâm sự, anh bảo anh mệt anh không muốn nghe, em viết thư gửi anh, anh cũng chưa từng bận tâm, anh bước qua những nỗi đau của em hững hờ và lạnh lùng. Để rồi một ngày, một ngày mùa mưa, sau một năm yêu nhau và cãi vã, em rời xa anh mãi mãi.

  Tình yêu của  em vốn dĩ không đủ để níu kéo anh phải không?

“Em đã khóc rất nhiều, nhưng không ai lau nước mắt, em không còn đủ sức để chịu đựng sự vô tình của anh, em mệt mỏi, và muốn buông xuôi, em biết nước mắt của em không làm anh lay động. Em biết sự cố gắng níu giữ anh của em cũng không thể giúp anh bên em, anh vẫn muốn buông tay em ra dù bao lần anh hứa sẽ luôn bên em, anh đẩy em ra xa không cần nghĩ tới hai từ trách nhiệm. Lúc em cần anh chia sẻ, anh đã ở đâu, lúc em cần anh để làm chỗ dựa, anh đã ở đâu, tình yêu anh dành cho em là vậy sao? Em từng hỏi anh nếu ngày mai bỗng dưng em biến mất khỏi cuộc đời anh, anh sẽ đi tìm em chứ, anh đã trả lời là “không”, em là gánh nặng với anh sao. Nếu vậy em sẽ rời xa anh, để anh không còn phải bận lòng thêm nữa, em sẽ buông tay anh ra để anh đi tìm một hạnh phúc mới, ở nơi đây em lạnh lắm anh biết không, nhưng không lạnh bằng lòng anh quá lạnh. Em cần anh dù là lúc em mạnh mẽ hay yếu đuối, nhưng anh đã ở đâu? Tạm biệt anh, người em đã yêu và rất yêu, thời gian không thể quay lại được, lỗi lầm có thể sửa nhưng giá như anh có thể thay đổi dù một chút thôi thì hôm nay thay vì nước mắt, em sẽ đang hạnh phúc. Cảm ơn anh những tháng ngày qua đã yêu em và bên em. Kỷ niệm tròn một năm mình yêu nhau. Xa anh mãi mãi…”

Anh xin lỗi. Giá như anh thay đổi để em được hạnh phúc, giá như anh không buông tay em, giá như anh bên em dù lúc em mạnh mẽ hay yếu đuối thì giờ đây, năm năm dài đăng đẳng anh không phải ân hận, không phải dằn vặt bản thân mình, và có lẽ ngày hôm nay cũng là ngày anh và em hạnh phúc trong ngày hôn lễ. Anh không xứng đáng với tình yêu của em. Em ngốc lắm, nhưng anh mới thực sự là kẻ ngu ngốc vì đã đánh mất em...

© Khánh Dương – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top