Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ ấu và những mùa giáng sinh lấp lánh

2023-02-03 01:20

Tác giả: Thu Đào


blogradio.vn - Tuổi thơ đầy màu sắc của cổ tích và thần thoại. Mẹ cũng như bao nhiêu người mẹ ở trên đời, luôn mong muốn mang lại cho con mình những kỷ niệm thật đẹp, những nụ cười hạnh phúc nhất cho tuổi thơ.

***

Giáng sinh sắp đến rồi các em bé ạ. Những ngày đông lạnh giá, lạnh lắm, nhưng đông lạnh lẽo lại mang đến cho chúng mình mùa Noel ấm áp yêu thương. Thật vui phải không các bé yêu?

Ngày Bống và Bâu còn bé tẹo, mỗi mùa giáng sinh đến, các em bé lại mong ước được nhận quà từ Ông già Tuyết vì các em bé ngoan luôn được nhận quà. Hai đứa đã lo lắng rằng ông già Tuyết không đoán được món quà mình đang mong ước. Vì vậy, đến khi Bống đã biết viết rồi, Bống đã viết thư, còn em Bâu chưa viết được, đã vẽ tranh để tả về những món quà mình đang mong đợi, gửi cho ông già Tuyết. Mình gửi thư đó đi thật sớm, để ông còn có thời gian chuẩn bị quà chứ nhỉ.

Rồi ngày giáng sinh cũng đến. Ngoài phố những trung tâm trang hoàng đèn hoa lấp lánh với mô hình Ông già Tuyết trong bộ quần áo màu đỏ chói, với một túi quà thật to cũng màu đỏ tươi, và đàn tuần lộc trắng, đang lướt trên tuyết trắng. Tối giáng sinh, cả nhà mình cùng đi chơi ngoài phố, cảm nhận cái lạnh buốt của đêm giáng sinh. Dòng người đổ ra phố nhiều đến mức tắc hết các con phố chính quanh hồ Gươm và Nhà thờ. Rồi cũng đến lúc mình phải về nhà. Lên giường ngủ rồi mà hai đứa vẫn thắc mắc không biết nhà mình khóa cửa chặt thế thì làm sao ông già Tuyết vào được. Bâu sợ Ông sẽ đi qua nhà mình mà không cho quà vào được… nếu không có quà thì phát khóc lên mất thôi. Mẹ phải bảo rằng mẹ sẽ mở cửa sổ ra, vậy là ông già Tuyết có thể đưa quà vào nhà. Lúc đó các em bé mới yên tâm đi ngủ. Thấp thỏm mãi rồi giấc ngủ cũng đến, ấm áp, say sưa.

Sáng hôm sau mẹ phải gọi mãi hai đứa mới tỉnh giấc. Buổi sáng giáng sinh lạnh buốt, chúng tỉnh dậy, nhìn thấy dưới chân giường có 2 hộp quà. Cả hai háo hức bóc ra xem.

- Chị ơi, em được con Pikachu. Cả kẹo nữa.

- Chị thì được  cái khăn quàng. Đẹp quá…

Hai đứa vui vẻ với những món quà xinh xắn. Chúng đi khoe khoang những món quà với các bạn cùng xóm, tranh cãi với các bạn rằng ông già Tuyết có thật đấy. Rằng em đã gửi thư, Ông biết nên gửi cho em quà như em đã xin…

Tuổi thơ đầy màu sắc của cổ tích và thần thoại. Mẹ cũng như bao nhiêu người mẹ ở trên đời, luôn mong muốn mang lại cho con mình những kỷ niệm thật đẹp, những nụ cười hạnh phúc nhất cho tuổi thơ.

Vậy mà cũng có sự cố. Ấy là một lần sau khi nhận được quà và bóc hộp quà, Bống chợt hỏi mẹ. “Mẹ ơi, ở chỗ Ông già Tuyết cũng có thuốc lá à?” vì khi bóc hộp quà, nhìn thấy trong lòng hôp quà có logo và nhãn hiệu của thuốc lá 555. (Là sai sót ở khâu đóng hộp). Mẹ đành phải giải thích là chỗ ông già Tuyết cũng có thuốc lá, vì có thể Ông cũng hút thuốc đấy.

Rồi những ngày thơ ấu cũng dần trôi qua. Rồi các em bé cũng biết rằng không có ông già Tuyết thật. Những nghi ngờ được giải đáp chính xác khi chúng nó hỏi mẹ rằng quà đó do mẹ đi mua và để vào đó phải không, và mẹ đành xác nhận. Tự nhiên cũng thấy buồn vì vừa mất đi một niềm tin, một niềm vui lấp lánh.

Vậy đấy, càng lớn lên, con người ta càng phải chấp nhận sự thật dù nó không theo ý muốn. Và càng lớn lên người ta càng phải biết, rằng không phải cứ ngoan là sẽ được nhận quà như trong chuyện cổ tích. Và người lớn đôi khi vẫn nói dối trẻ con để thơ ấu của con có những niềm vui sướng. Đúng vậy không con?

Năm nào cũng vậy, giáng sinh đến mang theo cái vội vàng, lo toan của mùa học thi kỳ, của kết thúc một năm cũ và bước sang năm mới. Bận rộn biết bao. Nhưng cứ đến giáng sinh, những kỷ niệm ngày xưa lại được mẹ con mình nhắc đến đầy yêu thương, hạnh phúc.

Mai đã là giáng sinh. Mùa giáng sinh đang đến gần lắm lắm.

Chúc các bé yêu của mẹ một mùa giáng sinh an lành hạnh phúc với nụ cười trên môi!

© Thu Đào - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ước gì được trở về tuổi thơ | Family Radio

Thu Đào

Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Tôi yêu văn học, yêu những áng thơ văn đẹp, những câu chuyện nhân văn. Tôi muốn đọc những tác phẩm có sức sống thời đại . Và cũng mong muốn sẽ góp được chút tâm ý vào cộng đồng những người viết và thích đọc. Đơn giản chỉ vậy thôi.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn

Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đôi lúc ta ngoảnh lại

Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

Sáo sang sông

Sáo sang sông

À ơi ơi à, à ơi Sổ lồng chim sáo, lả lơi hiu buồn Bậu đi em xót, em thương Ruột gan quặn lại, thiên đường mở ra.

Mẹ của em

Mẹ của em

Mẹ nấu ăn, ngon không chê vào đâu Dạy con học thì rất là kiên nhẫn Mẹ dạy em vươn lên bằng học vấn Biết nỗ lực, kiên trì sẽ thành công.

Thương!

Thương!

Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình

Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.

Bụi phấn

Bụi phấn

Con cứ ngỡ bụi phấn còn đọng lại Làm tóc thầy có phải trắng thêm không? Để chiều nay một chút nắng đầu đông Nhìn đâu đó nghe cõi lòng xa vắng.

Mùa thu yêu thương

Mùa thu yêu thương

Ánh nắng cũng tắt đi sớm hơn để nhường chỗ cho những cơn gió dìu dịu êm êm thoảng về, tất cả rất dễ dàng gieo vào lòng người một chút bình yên.

Con nhà giàu

Con nhà giàu

Những đứa trẻ sung sướng từ bé định ra quy luật là cuộc sống sống trong nhung lụa. Chúng bước xuống từ những chiếc xe hạng sang nhìn những đứa nhỏ kéo xe bằng đôi mắt khinh khi như cách ba mẹ chúng nhìn những gã phu lái những chiếc xe lam cọc cạch.

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé

Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.

back to top