Thơ ấu và những mùa giáng sinh lấp lánh
2023-02-03 01:20
Tác giả: Thu Đào
blogradio.vn - Tuổi thơ đầy màu sắc của cổ tích và thần thoại. Mẹ cũng như bao nhiêu người mẹ ở trên đời, luôn mong muốn mang lại cho con mình những kỷ niệm thật đẹp, những nụ cười hạnh phúc nhất cho tuổi thơ.
***
Giáng sinh sắp đến rồi các em bé ạ. Những ngày đông lạnh giá, lạnh lắm, nhưng đông lạnh lẽo lại mang đến cho chúng mình mùa Noel ấm áp yêu thương. Thật vui phải không các bé yêu?
Ngày Bống và Bâu còn bé tẹo, mỗi mùa giáng sinh đến, các em bé lại mong ước được nhận quà từ Ông già Tuyết vì các em bé ngoan luôn được nhận quà. Hai đứa đã lo lắng rằng ông già Tuyết không đoán được món quà mình đang mong ước. Vì vậy, đến khi Bống đã biết viết rồi, Bống đã viết thư, còn em Bâu chưa viết được, đã vẽ tranh để tả về những món quà mình đang mong đợi, gửi cho ông già Tuyết. Mình gửi thư đó đi thật sớm, để ông còn có thời gian chuẩn bị quà chứ nhỉ.
Rồi ngày giáng sinh cũng đến. Ngoài phố những trung tâm trang hoàng đèn hoa lấp lánh với mô hình Ông già Tuyết trong bộ quần áo màu đỏ chói, với một túi quà thật to cũng màu đỏ tươi, và đàn tuần lộc trắng, đang lướt trên tuyết trắng. Tối giáng sinh, cả nhà mình cùng đi chơi ngoài phố, cảm nhận cái lạnh buốt của đêm giáng sinh. Dòng người đổ ra phố nhiều đến mức tắc hết các con phố chính quanh hồ Gươm và Nhà thờ. Rồi cũng đến lúc mình phải về nhà. Lên giường ngủ rồi mà hai đứa vẫn thắc mắc không biết nhà mình khóa cửa chặt thế thì làm sao ông già Tuyết vào được. Bâu sợ Ông sẽ đi qua nhà mình mà không cho quà vào được… nếu không có quà thì phát khóc lên mất thôi. Mẹ phải bảo rằng mẹ sẽ mở cửa sổ ra, vậy là ông già Tuyết có thể đưa quà vào nhà. Lúc đó các em bé mới yên tâm đi ngủ. Thấp thỏm mãi rồi giấc ngủ cũng đến, ấm áp, say sưa.
Sáng hôm sau mẹ phải gọi mãi hai đứa mới tỉnh giấc. Buổi sáng giáng sinh lạnh buốt, chúng tỉnh dậy, nhìn thấy dưới chân giường có 2 hộp quà. Cả hai háo hức bóc ra xem.
- Chị ơi, em được con Pikachu. Cả kẹo nữa.
- Chị thì được cái khăn quàng. Đẹp quá…
Hai đứa vui vẻ với những món quà xinh xắn. Chúng đi khoe khoang những món quà với các bạn cùng xóm, tranh cãi với các bạn rằng ông già Tuyết có thật đấy. Rằng em đã gửi thư, Ông biết nên gửi cho em quà như em đã xin…
Tuổi thơ đầy màu sắc của cổ tích và thần thoại. Mẹ cũng như bao nhiêu người mẹ ở trên đời, luôn mong muốn mang lại cho con mình những kỷ niệm thật đẹp, những nụ cười hạnh phúc nhất cho tuổi thơ.
Vậy mà cũng có sự cố. Ấy là một lần sau khi nhận được quà và bóc hộp quà, Bống chợt hỏi mẹ. “Mẹ ơi, ở chỗ Ông già Tuyết cũng có thuốc lá à?” vì khi bóc hộp quà, nhìn thấy trong lòng hôp quà có logo và nhãn hiệu của thuốc lá 555. (Là sai sót ở khâu đóng hộp). Mẹ đành phải giải thích là chỗ ông già Tuyết cũng có thuốc lá, vì có thể Ông cũng hút thuốc đấy.
Rồi những ngày thơ ấu cũng dần trôi qua. Rồi các em bé cũng biết rằng không có ông già Tuyết thật. Những nghi ngờ được giải đáp chính xác khi chúng nó hỏi mẹ rằng quà đó do mẹ đi mua và để vào đó phải không, và mẹ đành xác nhận. Tự nhiên cũng thấy buồn vì vừa mất đi một niềm tin, một niềm vui lấp lánh.
Vậy đấy, càng lớn lên, con người ta càng phải chấp nhận sự thật dù nó không theo ý muốn. Và càng lớn lên người ta càng phải biết, rằng không phải cứ ngoan là sẽ được nhận quà như trong chuyện cổ tích. Và người lớn đôi khi vẫn nói dối trẻ con để thơ ấu của con có những niềm vui sướng. Đúng vậy không con?
Năm nào cũng vậy, giáng sinh đến mang theo cái vội vàng, lo toan của mùa học thi kỳ, của kết thúc một năm cũ và bước sang năm mới. Bận rộn biết bao. Nhưng cứ đến giáng sinh, những kỷ niệm ngày xưa lại được mẹ con mình nhắc đến đầy yêu thương, hạnh phúc.
Mai đã là giáng sinh. Mùa giáng sinh đang đến gần lắm lắm.
Chúc các bé yêu của mẹ một mùa giáng sinh an lành hạnh phúc với nụ cười trên môi!
© Thu Đào - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Ước gì được trở về tuổi thơ | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ngày tôi nghỉ việc hôm đó trời rất đẹp
Tôi đang có một công việc hành chính ổn định, một cuộc sống mà người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng thật bình yên, có gì đâu mà còn phải bứt ra thay đổi. Nhưng từng ngày trôi qua, tôi lại càng nhận ra đó không phải là chính mình. Tôi đã sống vì kỳ vọng của người khác quá lâu rồi.
Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?
Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.