Thế em đã yêu ai bao giờ chưa?
2022-02-03 01:30
Tác giả: Laura2511
blogradio.vn - Em cũng chẳng nghĩ đến vấn đề đó, mặc cho chúng xô em đến muôn vùng biển lạ, cuốn lấy em bằng sức lực dịu dàng lẫn ngọt ngào.
***
Sẽ ra sao khi biết rằng bản thân mình chỉ là kẻ qua đường trên con đường đời tấp nập, đầy rẫy những dối trá của người mình trao trọn con tim.
Thế em đã yêu ai bao giờ chưa, cái cảm giác vui sướng lẫn đau buồn, bùi ngọt lẫn chua chát. Em xót xa lắc đầu, vô thức siết chặt ly nước, dùng lực miết thật mạnh theo vành ly. Có lẽ cả đời này em cũng sẽ không tìm lại được cảm giác ấy, gã bỏ em đi trong khi tiếng lòng em gào thét, cố níu kéo kẻ vô tình.
Đôi chân ấy sẽ thôi cùng em dạo bước trên con phố đông người, có lẽ gã mệt rồi, cuộc sống có quá nhiều điều để lo lắng còn em vô tình trở thành một gánh nặng theo nhiều cách. Gã vẫn vậy, cố ôm tất cả vào người đến khi quá sức lại đổ lỗi vào em, nhưng em chẳng trách gã đâu, vì em biết, em yêu gã và gã cũng yêu em, vậy là đủ.
Em đã yêu một gã sinh viên năm nhất với bao hoài bão và khát khao của tuổi trẻ, cái độ tuổi ngông cuồng, thích khám phá và trải nghiệm. Gã dường như biết mọi thứ, khiến em mơ mộng bao điều, nhấn trọn em trong vùng biển, những cơn sóng dịu dàng cứ ôm lấy em, đưa em ra xa khỏi đất liền, nơi an toàn kia mà em chẳng hay biết.
Liệu có an toàn không, khi em đi xa đến thế ?
Không, em chẳng biết?
Em cũng chẳng nghĩ đến vấn đề đó, mặc cho chúng xô em đến muôn vùng biển lạ, cuốn lấy em bằng sức lực dịu dàng lẫn ngọt ngào.
Gã thích đàn, cứ mỗi chiều sau một ngày tan tầm đầy khói bụi, bộ quần áo đã lấm tấm mồ hôi, gã sẽ đàn, tiếng đàn ghi ta vang lên trong căn phòng ọp ẹp. Em chết lặng, đúng rồi, em yêu gã vì tiếng đàn, nó ôm lấy bao nỗi buồn ngờ nghệch, ngông cuồng của tuổi trẻ mà em hoài mong ước được quay trở lại. Mỗi khi đàn xong gã sẽ quay sang nhìn em mỉm cười, ngại ngùng gãi đầu, nhưng hai khóe mắt đã đỏ hoe kia lệ đã tràn mi tự bao giờ.
Em sững người cố hình dung ra cảm giác khi ấy. Phải gã đang nhìn em nhưng xa hơn nữa, nơi mà em chẳng thể nào chạm tới, cái nhìn xa xăm bất diệt, gã nhìn em như đi qua cả tâm hồn hay nhìn ai khác qua thể xác này.
Cái giá sách bên cạnh bàn đã hỏng tự bao giờ, ấy thế mà gã vẫn khăng khăng giữ lấy, mỗi tuần vẫn lau dọn nó cẩn thận, em rùng mình lặng lẽ nhìn bóng lưng gã, vững chãi đủ để ta cảm thấy an toàn nhưng lại khiến em hoảng loạn. Phải chăng em đã sai, gã chẳng phải thanh niên ngờ nghệch như em từng nghĩ. Gã tĩnh lặng cũng chẳng ồn ào, hóa ra đó chỉ là vẻ bề ngoài, một lớp vỏ bọc dày cộp nhưng đó vẫn là gã ấy thôi, người mà em yêu.
Trái tim cả hai đã tràn ngập hình bóng của nhau tưởng như không thể tách rời, ấy thế mà khi nhìn thấy bóng lưng nhỏ bé ấy, trái tim gã lại lệch đi một nhịp. Gã quên em rồi, gã quên đi cô gái đứng bên cạnh, hay gã chẳng bao giờ bận tâm đến. Đã bao lần em tự đặt câu hỏi mỗi khi gã nhìn em, bây giờ em đã có câu trả lời của mình rồi. Mái tóc ấy màu đen như tuyền, dáng người ấy nhỏ bé, đặc biệt thích mặc những chiếc váy đơn giản. Nếu có một tấm gương lúc này, chẳng cần suy nghĩ cũng có thể hiểu, em cũng chỉ là kẻ thay thế mà thôi, em và cô ấy quá đỗi nhiều nét tương đồng.
Ra là em, kẻ ngờ nghệch ngu ngốc là em, từ đầu đến cuối vẫn là em ảo tưởng bao điều. Không, em chẳng hiểu được gã, hay gã vẫn đang che giấu, vẫn luôn giữ một khoảng trời bí mật.
Gã mời em đến vùng đất bí ẩn ấy, giây phút gã chạy đến bên cô ấy, tim em dường như ngừng đập, không có một thứ gì khiến em đau đớn hơn khi nhìn gã nước mắt giàn giụa, chúng rơi thẳng vào tim em, mặn chát. Nặng nề chà sát vào vết thương năm nào, đau rát và vỡ tan rồi. Em quay đầu nhưng cũng còn thấy bờ đâu nữa.
Dòng người cứ vô tình qua lại, gã vô tình buông tay em, chạy theo tình yêu của quá khứ, cái quá khứ mà em hằng căm ghét, cái quá khứ khiến em nhìn sai về gã.
Gã đi rồi
Đi theo một phần trái tim của gã
Và mang theo cả
Trái tim em.
© Laura2511 - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Em chờ đợi gì khi người ta chẳng còn thương? | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Là vì em yêu anh
Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.
Chuyện ngày mưa
Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.
Đất và nước
Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.
Mùa thu vắng em
Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.
Người thầy đầu tiên
Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.
Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa
Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.
Anh yêu Đất nước, anh yêu em
Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+
Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?
Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta
Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.
Mẹ còn trong trái tim con
Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.