Thanh xuân của riêng tôi
2017-10-24 01:30
Tác giả:
Trong tình yêu, nếu ai cũng biết được đâu là giới hạn của sự lừa dối, thì không có hai từ "vụng trộm", nếu ai cũng biết được đâu là bến đỗ hạnh phúc thì sẽ không có hai từ "khổ đau". Chữ "nếu" ở hiện tại, là kết cục khi ta nhìn về quá khứ, một quá khứ không viên mãn và không đáng mong đợi.
Một mối tình đẹp không được đánh giá bằng độ dài của thời gian. Một chuyện tình đổ vỡ cũng không thể dùng thời gian để hàn gắn. Tình yêu là vậy! Chân thành và tha thiết, nhưng chỉ đánh dấu bằng những "cột mốc" thời gian. Tất nhiên khi đã qua những mốc thời gian đang chờ trực, thì tình yêu cho cùng vẫn là thứ đã mất đi.
Một mối tình chỉ vỏn vẹn trong một năm. Khá ngắn. Nhưng không ai biết tôi và em đã trải qua những tháng ngày ấy như thế nào...
Tôi không đặt ra cho mình một mẫu hình lý tưởng, tôi chỉ yêu khi con tim mình rung động. Và như thế tôi đã yêu em, một người con gái gần như là hoàn hảo. Có đôi lần tôi hỏi em: "Khi yêu, em có sẵn lòng tha thứ mọi lỗi lầm?"
Em chỉ cười rồi nói: "Tùy vào vết thương trong em có lành hay không".
Tôi từng nghĩ rằng em chính là sự an bài của cuộc đời tôi. Thế nên khi yêu tôi dùng trái tim và sự chân thành nhất để trao em.
Tưởng chừng đã có một tình yêu đẹp, tôi đã mãn nguyện và sẽ cùng em đỗ bến hạnh phúc. Nhưng một phút bất định, tôi lỡ bước sa vào một cuộc tình khác, mặc cho mình trót lầm lỗi với em. Tôi đang đi một lúc hai con đường, song hành với hai mối tình với hai người con gái cùng lúc.
Tôi chen chân vào một thế giới khác, với một người mới. Em trở thành nạn nhân của một tình yêu vụn vỡ mà không hề hay biết. Từ đấy tôi trở thành một kẻ phụ bạc. Chính tôi cũng không thể tin, mình lại có thể nhanh chóng đến với một người khác mà vội vàng quên đi một năm với tình yêu tha thiết tưởng chừng là tiểu thuyết cùng em.
Tôi quyết định chia tay em, chấm dứt sự "chịu đựng". Yêu là cả hai cùng bồi đắp, xây lên thì cần rất nhiều thời gian, nhưng khi xoay lưng thì chỉ cần một cú đẩy, tất cả rồi sẽ là một đống vụn nát. Thẳng thắn với lý do tôi đã yêu người khác, em không phân giải thêm điều gì để có thể giữ lại vốn tình cảm ấy. Em đồng ý. Với một sự kết thúc vốn đã biết trước hồi kết, thế sao tim tôi lại đau lên từng hồi.
Ở bên tình yêu mới, cảm giác mới mẻ, đầy phấn khích. Nhưng tôi lại nghĩ về em, tôi mang tình yêu mới so sánh với tình yêu cùng em, cảm giác không giống nhau, đó là hạnh phúc hay sự thỏa mãn, tôi không thể phân biệt. Giữa người ấy và em tôi không biết cảm giác bên người ấy là hơi thở đồng nhịp hay cảm giác chinh phục. Một sự mơ hồ.
Rồi tôi nhận ra tình yêu mới, tôi đánh đổi bằng em và tất cả, bản chất của nó vốn là thứ tình yêu sai lầm, sai người và sai luôn thời điểm. Người ta vẫn bảo tuổi thanh xuân ai cũng có phút bốc đồng và những lỗi lầm nên được thứ tha, thế nhưng cái giá phải trả lại thật sự quá đắt khi lỡ mất người con gái tôi thương.
Cái tôi gọi là tình yêu vốn đã chết, nó không hề mất đi như tôi nghĩ. Chỉ là nó nằm sau một bức màn, sự mù quáng đã biến thành bức bình phong làm tôi mất đi sự nhận định đúng đắn, một phút yếu lòng tôi đã đánh rơi em khỏi tầm tay.
Nhìn về quá khứ, chỉ còn lại là những vết nứt không thể chấp vá. Hai từ "giá như" chỉ có thể tự tạo một sự an ủi lúc con người mình thấy bất lực, cũng có thể đó là hiện thân của sự hối hận.
Thời gian là thứ nguyên liệu thần kì để thanh tẩy mọi thứ. Nhưng thời gian không thể xóa đi vết xước dài của một câu chuyện tình. Một tòa lâu đài được dựng trên cát có thể là kiên cố, nhưng chỉ cần làm ướt đi phần chân thì cả lâu đài trong nháy mắt sẽ chỉ còn là những hạt cát nhỏ rời rạc. Tôi đã tự tay làm thế. Tôi đã dùng nước mắt của em để xóa nhạt một lâu đài tình yêu mà cả hai cùng dựng đắp.
Bây giờ đây tôi chỉ có thể biết được tôi đã đánh mất em, một lần nhưng là mãi mãi. Tôi biết em sẽ không tha thứ vì vết thương ấy không bao giờ lành. Những ngã rẽ trong cuộc đời không hề có sự ép buộc hay cảnh báo, đường là do ta đi, dù muốn dù không ta vẫn phải có trách nhiệm với chính sự lựa chọn của mình, chỉ là sự đánh đổi lần này và thứ mà tôi mất đi nó quá lớn.
Trách bản thân tôi phụ bạc hay trách cứ định mệnh phũ phàng. Tôi không xin được tha thứ, tôi chỉ có thể cảm ơn thanh xuân, đã đưa tôi gặp em trong những phút giây tuyệt vời, cho dù đã vô tình lướt qua nhau. Và tôi gọi, khoảng đời mà tôi bên em, yêu em đó là đoạn thanh xuân của riêng tôi.
© Nam Nam Tử - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?