Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng tư nỗi nhớ rồi sẽ qua

2017-04-25 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tháng tư kia cũng sẽ lặng lẽ trôi đi nếu như tôi không vội vã nói lời thích cậu. Ngắn gọn và đầy ngượng ngùng. Tôi vẫn biết rõ rằng cơn cảm nắng bất ngờ ấy rồi sẽ chẳng được đáp lại đâu. Tôi biết chứ...

***

Mưa! Cơn mưa đến bất chợt rồi đi. Nhưng tôi tự hỏi tình cảm dành cho cậu liệu có chỉ là thoáng qua, liệu có dễ tạnh như cơn mưa ngoài trời kia...

Tôi với cậu tuy quen mà lạ, biết đến sự tồn tại của nhau mà hay đi ngang qua nhưng không hề hay biết. Tôi quen cậu qua những buổi học, qua vài lời nói của bạn bè. Tháng tư kia cũng sẽ lặng lẽ trôi đi nếu như tôi không vội vã nói lời thích cậu. Ngắn gọn và đầy ngượng ngùng. Tôi vẫn biết rõ rằng cơn cảm nắng bất ngờ ấy rồi sẽ chẳng được đáp lại đâu. Tôi biết chứ...

Làn da cậu rám nắng bởi lẽ những hành trình xa xôi khắp các nẻo đường bằng xe đạp. Cậu trông khô cứng, khó gần như cái định kiến của tôi về bọn học lớp chuyên. Nhưng cậu không phải vậy, vẫn hay ân cần chỉ bảo như anh bạn hàng xóm thân thuộc, vẫn hay giúp đỡ các bạn không kêu than câu nào. Cậu tốt bụng lắm, thông minh lắm nên tôi mới thích cậu, nên có lẽ nghĩ rằng cậu xứng đáng cho sự quan tâm, yêu thương từ ai đó. Bởi vậy mà tôi thật bất ngờ khi đọc được mấy dòng tâm sự của cậu. Cậu cũng đã bị từ chối vài lần, đau dớn nhiều, bi quan nhiều. Nhưng liệu rằng tôi cũng sẽ vượt qua được như cậu. Ơn trời cậu không lạnh lùng, ơn trời cậu không nói lời phũ phàng như ai khác...



Chúng ta giờ là hai người bạn, và tương lai vẫn mãi là hai người bạn. Cậu muốn thế nhưng tôi lại mong mỏi hơn thế. Tôi biết rằng cậu cũng đang gặm nhấm nỗi đau của mình, vẫn hằng ngày trông ngóng một ai đó không hướng về cậu. Không sao cả, tôi cũng đau. Nhưng may hơn rằng tôi được biết cậu làm gì, cậu ở đâu và ra sao, được nghe vài câu chuyện quá khứ, được hay dự định tương lai. Như thế là quá đủ hạnh phúc với tôi rồi.

Cậu với tôi giờ đã khác, đã quan tâm, hiểu rõ nhau hơn nhưng khoảng cách con tim ta vẫn như một vòng trái đất. Thôi cứ vô tư đi, để tôi được ngắm nhìn cậu trong cái khung trời mộng mơ của tôi. Một mai này xa rồi, nếu như cách xa hai bầu trời, nếu như tôi không thấy cậu nữa, chỉ xin được nhớ cậu như nỗi nhung nhớ của của tôi về nhành sưa trắng góc trường, như nỗi nhớ của tôi về Hà Nội - ngày nắng, ngày gió, ngày mưa.

Xin lỗi cậu, tôi không từ bỏ được tình cảm này. Nó chẳng đúng và nó cũng chẳng sai, chỉ là nó đến muộn, chỉ trách rằng trái tim không nghe theo lời khổ chủ. Xin lỗi vì khiến cho cậu thêm buồn phiền!


â

Chủ nhật nay u buồn quá. Tôi cũng buồn vì nỗi nhớ không chỉ trong ngày mưa nữa rồi... Ngày mai sẽ là một ngày mới, tôi vẫn sẽ mong được thấy cậu, vẫn mong được hỏi han cậu như thường ngày. Và chúng ta vẫn là những người bạn tốt.

Tháng tư ơi qua nhanh đi, để tôi có dũng khí chôn chặt tình cảm này, để một mai nó không còn bộc phát mỗi khi thấy cậu và ai đó, và để tôi không còn cố chấp mơ tưởng bên cạnh cậu.

Vẫn mong được thấy cậu hạnh phúc dù ở chân trời nào, dù với ai...

© Tran Huyen – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CẦN LẮM MỘT CHỮ DUYÊN. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Những kỷ niệm ấy sẽ theo bạn suốt cuộc đời, là nguồn động lực để bạn tiếp tục khám phá, trải nghiệm và chinh phục những điều mới mẻ.

Thông điệp từ trái tim

Thông điệp từ trái tim

Gọi nhau hai tiếng đồng bào, Quyết không lại bỏ người nào phía sau. Thôi đành nén lại thương đau, Quân dân cả nước cùng nhau chung lòng.

Nỗi niềm của mẹ

Nỗi niềm của mẹ

Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Nhưng mà, có một điều bạn nên nhớ rằng, xã giao của con người cơ bản không phải là bản năng. Xã giao không phải bởi yêu thích xã giao, mà là bởi sợ cô độc. Chẳng có ai lại thích cô độc một mình cả, dù bạn là người hướng nội đến mấy thì cũng luôn có mong muốn bản thân mình được chú ý.

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Mọi người đều có những định kiến sẵn về mỗi cung, chẳng hạn như Bạch Dương nóng tính hay Song Tử thay đổi thất thường. Nhưng liệu những điều này có đúng?

Người tình không ghen

Người tình không ghen

Anh vẫn vậy, vẫn quan tâm, nhưng vẫn cho cô khoảng thời gian riêng để có thể giao lưu bạn bè, anh không quản thúc cô. Càng ngày cô càng cảm thấy mối quan hệ này có phần lạnh nhạt đi. Phải chăng, nên dừng lại tại đây.

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Cuộc sống này đáng ra mà nói, không có con đường nào là thật sự đúng cả, chỉ là khi bạn lựa chọn rồi thì phải mặc sức cố gắng, mặc sức nỗ lực biến nó thành lựa chọn hoàn hảo nhất.

"Ván bài lật ngửa" - một tác phẩm kinh điển về đề tài điệp viên của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý

“Ván bài lật ngửa” là cuốn tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng trong văn học Việt Nam, xoay quanh cuộc đời và những phi vụ tình báo nguy hiểm của Nguyễn Thành Luân, một chiến sỹ tình báo hoạt động trong lòng địch.

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Đã yêu rồi đâu ai muốn rời nhau Đâu ai muốn cô đơn khi mình còn tuổi trẻ Cho tháng ngày dần trôi qua lặng lẽ Nhớ em nhiều mà chẳng biết phải làm sao.

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

back to top