Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng tư, hoa loa kèn nở rộ

2016-04-14 05:00

Tác giả:


blogradio.vn - Ngày ba con đi, hai chúng ta không gặp gỡ, nhưng mẹ biết ba đã đến căn nhà trọ mẹ ở, bởi bó hoa loa kèn trắng còn đẫm hơi sương được đặt trước cửa... Những ngày tháng Tư đổ nắng, còn lại một màu trắng nơi góc vườn, và mùi hương thoang thoảng phải vào trong gió…

***

Cái rét đang dần rời xa trả lại cho đất trời màu xanh trong vắt và cái nắng hanh vàng của tháng tư đang tới. Tháng của những nồng nàn tình cảm thắm đượm khi con người lắng lòng hoài niệm về những năm tháng cũ.

Tháng tư, còn là tháng của hoa loa kèn nở rộ mà mẹ tôi chắt chiu tảo tần trong những phiên chợ sớm mai, với đôi quang gánh chất đầy những nhành hoa còn đẫm hơi sương. Năm nào cũng vậy, cứ độ tháng hai, mẹ tôi bắt đầu đem hạt giống ra ươm. Ngày ngày vun trồng, chăm bẵm, nâng niu những mầm xanh ấy.

Nhớ ngày bé tôi vẫn hay thắc mắc tại sao mẹ tôi lại ấp ủ nâng niu loài hoa loa kèn chứ chẳng phải là một giống hoa nào khác. Mẹ tôi cười hiền, nhìn vào khoảng trắng tinh khôi phía khu vườn và nói:

“Màu trắng tinh khôi và hương thơm ngọt ngào của hoa loa kèn tượng trưng cho sự thuần khiết, thủy chung và son sắc trong tình yêu của người con gái.”

Tháng tư, hoa loa kèn nở rộ

Rồi mẹ kể tôi nghe về sự tích của loài hoa này, nó gắn liền với một câu chuyện buồn về một cô gái dành cả một đời để đợi chờ người trong mộng, nhưng rồi chàng trai ấy đã quên mất cô. Đến khi tìm được, người xưa giờ chỉ còn là nấm mồ vùi hoang cỏ biếc, cô xót xa đem trái tim mình vùi lấp bên ngôi mộ, từ trái tim ấy mọc lên loài hoa trắng ngần, và thơm ngát. Sau này tôi mới biết, đó cũng là loài hoa mà lần đầu gặp gỡ bố tôi đã từng tặng mẹ. Người ấy chỉ tồn tại trong tôi qua những lời kể của mẹ chứ tôi còn chưa được thấy mặt dù chỉ một lần.

Ngày đi học mẫu giáo, nhìn mấy đứa trẻ con cạnh xóm được mẹ đưa đi học, bố đến đón về, tôi ganh tị lắm. Tôi lúc nào chỉ có mỗi mình mẹ đưa đi đón về. Bạn tôi vẫn hay nói rằng tôi là con hoang, là đứa không cha. Mỗi lần như thế, dù rất giận, rất muốn lao vào đánh cho chúng nó một trận, nhưng tôi không đủ can đảm, nên lần nào cũng gắng chạy thật nhanh… Để rồi tôi ấm ức hỏi mẹ:

“Sao các bạn có bố mà con không có?”

Mẹ tôi không nói gì, ôm tôi vào lòng lặng yên nhưng tôi nghe được mùi vị mặn chát của nước mắt mẹ ướt đẫm gò má tôi.

Dần dần, tôi quen với những câu miệt thị, với những ánh nhìn không mấy thiện cảm của những người xung quanh. Tôi ít nói hơn, trầm lặng hơn, tôi đi đi, về về với chiếc bóng của mình. Tôi cũng không còn tức tưởi trong những giọt nước mắt, cũng không dằn vặt mẹ bằng những câu hỏi mà thực sự tôi không hi vọng mẹ trả lời. Tôi xa lánh mẹ, xa lánh cái vườn hoa trắng ngoài kia, để mặc mẹ cô độc trong ngôi nhà vắng vẻ, tôi đi tìm mình trong nơi nào tôi cũng chẳng biết.

Năm tôi mười ba tuổi, một ngày đầu tháng tư, khi vừa bước chân vào nhà đã thấy mẹ ngồi đó với ánh mắt u buồn.

Tháng tư, hoa loa kèn nở rộ

“Ba con là bạn học đại học của mẹ, trong lớp ba làm lớp trưởng, mẹ làm bí thư. Ba con vừa đẹp trai, con nhà giàu, lại học giỏi, nên xung quanh ba có rất nhiều cô gái vây quanh. Thế nhưng ba vẫn chọn mẹ dù mẹ chỉ là cô gái thôn quê, cả nhà ba đời chỉ gắn bó với ruộng đồng. Bởi như lời ba nói thì bên mẹ giản dị và bình yên như loài hoa loa lèn tháng Tư. Năm thứ tư đại học, mẹ biết mẹ có con, mẹ vui mừng báo với ba, mang theo hi vọng về một mái nhà, nơi ấy có ba, có mẹ, có con. Nhưng ước mơ giản dị nhanh chóng bị vùi lấp khi ba con dẫn mẹ về ra mắt ông bà nội con. Ông bà nhất quyết không cho ba con cưới mẹ vì không môn đăng hộ đối.

Mẹ rơi vào những ngày tuyệt vọng khi chỉ một tháng sau, ba con được ông bà nội sắp xếp cho sang Anh du học. Ngày ba con đi, hai chúng ta không gặp gỡ, nhưng mẹ biết ba đã đến căn nhà trọ mẹ ở, bởi bó hoa loa kèn trắng còn đẫm hơi sương được đặt trước cửa. Những ngày tháng Tư đổ nắng, nén lại thứ tình cảm xót xa, mẹ dồn tất cả cho lễ tốt nghiệp. Con lúc ấy, cũng biết mẹ vất vả nên rất ngoan ngoãn, lâu lâu mẹ đưa tay lên bụng, cảm nhận như con cũng đưa tay ra để chạm lấy tay mẹ. Rồi lễ tốt nghiệp cũng tới, bụng mang dạ chửa, mẹ lén giấu ông bà ngoại theo một người bạn lên nông trường xin vào làm văn thư. May mắn, chúng ta gặp được những người tốt, không quản ngại chuyện mẹ mang thai, họ còn lo cho mẹ chỗ ở trong tập thể. Ngày mẹ sinh con, là lúc 2 giờ sáng, mọi người xúm xít nhau lo toan, người thì gọi xe, người thì lo nước sôi, người thì lo quần áo. Cứ thế, cứ thế mẹ con chúng ta qua được giai đoạn khó khăn nhất, con cũng đã mười ba. Mười ba năm ấy, mẹ luôn đau đáu nỗi nhớ quê, nhớ ông bà ngoại. Và mẹ cũng chẳng thể nào quên được bố con, quên những ngày tháng Tư hoa loa kèn nở rộ. Cho đến hôm nay, bà nội con vừa lên đây. Những giận hờn, ghen ghét của ngày xưa tưởng chừng không bao giờ vơi bớt giờ đã không còn quan trọng khi nghe bà kể bố con đã mất.

Ngày hoàn thành chương trình học ở nước ngoài, bố con về tìm mẹ nhưng không có tin tức, chán nản bố con buông xuôi mình trong những cuộc ăn chơi thâu đêm. Cho đến một ngày trong một lần uống rượu bia quá nhiều, bố con bị tai nạn và không qua khỏi. Bà bảo lúc hấp hối, mong muốn cuối cùng của cuộc đời bố là nhờ bà đi tìm mẹ con mình…”

Tháng tư, hoa loa kèn nở rộ

Nước mắt mẹ tôi rơi xuống gò má vốn đã chai sạm vì nắng gió, đôi tay mẹ run run đưa cho tôi một xấp đầy những bì thư. Tôi đưa tay đón lấy, lần lữa mở ra. Trên những bức thư đã nhuốm màu thời gian, những con chữ thi nhau nhảy múa:

“Con yêu, nếu con là con gái, hẳn con sẽ xinh đẹp dịu dàng như mẹ con vậy. Còn nếu con là con trai, thì con sẽ rất giống bố con nhỉ? Bố đã tưởng tượng không biết bao lần được trở về, gặp lại, dang vòng tay để ôm mẹ con con vào lòng. Bố xin lỗi, vì ngày đó bố quá hèn nhát nên đã không đủ dũng cảm để bảo vệ, che chở mẹ con con. Bố biết dù có nói bao nhiêu lời xin lỗi đi nữa cũng không thể nào làm vơi bớt đi những khổ cực mà mẹ con con phải chịu đựng trong thời gian qua. Nhưng chờ bố con nhé, bố sẽ tìm về với mẹ con con…”.

Không gian trước mắt nhòe đi, chỉ còn lại một màu trắng bàng bạc nơi góc vườn, và mùi hương thoang thoảng phải vào trong gió…

© Bình Nguyên - blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Chuyện tình tháng tư


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top