Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau này nhìn lại, anh có hối tiếc không?

2022-09-13 01:30

Tác giả: Nguyễn Quỳnh Thơ


blogradio.vn - Sau này nhìn lại, anh có hối tiếc không? Riêng em, đã sống hết mình với câu chuyện của chúng ta rồi, em cũng chẳng còn điều gì lưu luyến nữa. Tạm biệt anh, thanh xuân của em.

***

Vậy là sau bao nhiêu cố gắng, chặng đường dài suốt 6 năm qua của em và anh đã chính thức dừng lại. Nói đúng hơn là chặng đường của mỗi mình em.

Chúng ta quen nhau từ khi hai đứa vẫn còn là những cô cậu học sinh cấp 2 ngây ngô, thơ dại cho đến khi hai đứa đủ suy nghĩ, đủ chín chắn lại chẳng thể giữ lấy nhau. 6 năm đối với đời người nó có lẽ không là bao nhiêu cả, nhưng với em, đó dường như là cả một thanh xuân tươi đẹp và đắt giá nhất.

Nhìn lại xem, 6 năm qua, chúng ta đã đánh mất những gì? Là những khi em nhìn các cặp đôi khác tay trong tay cùng nhau đi trên phố, em lại lẻ loi một mình, tủi thân đến rơi cả nước mắt. Là những lần em cô đơn trong chính câu chuyện tình yêu của mình, có người yêu nhưng đâu dễ dàng gì để có thể nghe những lời quan tâm, hỏi thăm và yêu thương của anh.

Cũng chẳng hiểu động lực gì khiến em có thể kiên trì và cố gắng ở bên cạnh một người vô tâm như anh lâu đến vậy. Có lẽ là do em mù quáng đến nỗi không còn nhìn thấy giá trị của bản thân mình nữa. Sau bao nhiêu lần chia tay, anh quen người mới, anh yêu thương và dành trọn những điều tốt đẹp nhất cho người đến sau, em vẫn lẳng lặng yêu thương anh, âm thầm theo cách riêng của em.

em_5

Ngần ấy thời gian nhìn anh hạnh phúc bên người mới, em vẫn luôn dặn lòng rằng, tuổi trẻ nào mà chẳng có nông nổi, đã là con trai ai mà chẳng muốn tham lam tìm hiểu những thứ tốt đẹp của cuộc sống. Chỉ cần em cố gắng và kiên trì một chút nữa, anh sẽ nhận ra đâu mới chính là nơi dừng chân bình yên nhất của anh, và anh sẽ quay trở lại với em mà thôi.

Thời gian cứ thế mà trôi đi, cũng đến một ngày, chúng ta có cơ hội ngồi lại cạnh nhau, anh chịu lắng nghe hết những uất ức và tủi thân của em, chúng ta lại có một thời gian quay về, chỉ là nó quá ngắn, ngắn đến nổi em chưa kịp cười, nước mắt đã tuôn rơi.

Cuộc sống đã biến anh thành một con người khác, không còn sự ấm áp và dịu dàng như trước nữa. Thay vào đó là những lời nói cay đắng và lạnh lẽo. Em đã rất hy vọng sau bao nhiêu lần bị anh nặng lời và xua đuổi, lần tái hợp này anh sẽ thay đổi để bù đắp những tổn thương của em. Nhưng không, thứ em nhận được chỉ là một lời xin lỗi ngắn gọn của anh.

Ừ thì cứ cho là em ngu ngốc, biết trước chẳng có kết quả tốt đẹp vẫn cố chấp theo đuổi, biết trước là nước mắt sẽ rơi nhưng vẫn cố gắng vun vén hi vọng một tình yêu đẹp. Vậy anh thì sao? Anh còn cần gì ở một cô gái như em? Anh muốn em hiểu chuyện, em không hỏi quá nhiều, không cấm cản điều gì. Anh muốn em rõ ràng với tất cả các mối quan hệ xung quanh, ngoài anh ra em chẳng liên lạc hay trò chuyện với bất kì người nào khác giới. Để rồi cuối cùng em đổi lấy được gì? Vẫn là sự cô đơn.

em_1

Thế là sau 6 năm, anh bỏ lại một người con gái hết lòng yêu thương anh, một người con gái sẵn sàng chờ đợi và tha thứ tất cả lỗi lầm của anh và không ngần ngại cho anh cơ hội để sửa sai. Còn em, em đánh mất khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp và rực rỡ của mình bên cạnh một người chưa từng thật lòng yêu thương em. Em đánh mất đi những người có thể mang lại cho em một tình yêu mà hàng ngàn người ngưỡng mộ, và cuối cùng em vẫn mất đi anh.

Sau này nhìn lại, anh có hối tiếc không? Riêng em, đã sống hết mình với câu chuyện của chúng ta rồi, em cũng chẳng còn điều gì lưu luyến nữa. Tạm biệt anh, thanh xuân của em.

© Nguyễn Quỳnh Thơ - blogradio.vn

Xem thêm: Quán quen nào còn nhắc tên chúng mình | Radio Tình yêu

Nguyễn Quỳnh Thơ

Sau cơn mưa, chúng ta chỉ chăm chăm nhìn vào thứ bùn đất dưới chân mà chẳng ai quan tâm đến những tia nắng vàng vọt đang len lỏi sau những đám mây đen đầy u ám.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười

Khi mặt trời mỉm cười

Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi

Người ơi

Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"

Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

back to top