Sài Gòn ơi ta nhớ ngay khi ở giữa lòng phố
2017-04-28 01:25
Tác giả:
“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn” (Chế Lan Viên)
Đối với mỗi vùng đất khi ta đi qua đều sẽ có một cảm giác nhung nhớ khi rời xa mảnh đất ấy. Nhưng đối với Sài Gòn, ta lại nhớ ngay khi ở giữa lòng phố.
Sài Gòn, hai từ nghe thân quen quá đỗi nhưng vẫn có chút gì đó lạ lẫm. Ngần ấy năm sống ở Sài Gòn cứ ngỡ đã thấu hiểu hết lòng phố nhưng rồi bất chợt nhận ra không phải là như vậy. Sài Gòn vẫn luôn là một ẩn số và chúng ta vẫn hàng ngày giải mã.
Sài Gòn, đối với người khác là mảnh đất xa hoa đầy cạm bẫy nhưng đối với tôi, Sài Gòn dịu dàng, hiền lành và bình dị đến lạ thường.
Buổi sáng ở Sài Gòn bắt đầu bằng những ly cà phê vỉa hè. Ánh nắng sớm ban mai cố gắng len lỏi xuyên qua những khu nhà cao tầng chọc trời chiếu sáng một góc phố vàng ươm. Những cụ già ngồi tán gẫu vài ba câu chuyện góp nhặt từ quá khứ trên bàn là những ly cà phê đen thơm ngát. Bên cạnh là bộ cờ tướng, vừa trò chuyện vừa nhíu mày suy tư nên đi bước nào để bảo toàn quân mình mà triệt hạ được đối phương. Bởi đôi khi cuộc đời cũng họ cũng như những ván cờ ấy, một phút sa cơ đánh mất cả mấy mươi năm gầy dựng.
Buổi sáng Sài Gòn bắt đầu với những tiếng rao của những người bán hàng rong từ tờ mờ sớm. Họ đi khắp những ngõ ngách của thành phố. Giọng rao ấy như một thanh âm trong trẻo giúp thành phố thêm phần nhộn nhịp sôi nổi.
Buổi sáng Sài Gòn bắt đầu với những gia đình buôn bán phải dậy thật sớm để tranh thủ dọn hàng cho kịp giờ ăn sáng của những người đi làm. Những đứa trẻ phải dậy sớm phụ cha phụ mẹ dọn hàng vẫn còn ngủ gà ngủ gật.
Buổi sáng Sài Gòn bắt đầu với những chiếc xe bánh mì khắp đường phố. Những người đi làm tấp vô lề mua vội ổ bánh mì rồi rồ ga vụt đi. Sài Gòn bận rộn lắm, vậy nên họ phải tranh thủ từng phút từng giây để kịp mà bon chen với đời. Cũng nhiều khi cô bán bánh mì nhận ra khách quen hàng sáng đều ghé nên dặn nhân viên của mình bỏ thêm miếng chả hay miếng thịt nguội vào ổ bánh mì kia rồi mỉm cười thân thiết. Dù cho vị khách kia cứ từ chối. Sài Gòn đâu xa lạ như người ta vẫn nghĩ? Ở đâu đó thành phố hơn chín triệu dân kia vẫn có những người tốt cơ mà.
Buổi sáng Sài Gòn bắt đầu với kẹt xe, khói và bụi. Và buổi sáng Sài Gòn bắt đầu với những dòng người hối hả ngược xuôi…
Còn đêm, Sài Gòn trở thành thành phố không bao giờ ngủ. Có lẽ trước đây đã như thế, bây giờ cũng vậy và tin rằng mãi về sau cũng không đổi thay.
Đêm Sài Gòn, người ta vẫn tất bật hối hả với những gánh mưu sinh đè nặng trên vai.
Đêm Sài Gòn, với những tiếng chổi tre quét rác của những cô chú lao công trong đêm tĩnh mịch. Ánh đèn vàng chiếu lên người họ in bóng dài xuống mặt đường lộ rõ vẻ mệt mỏi. Chốc chốc lại thấy người phu quét đường dừng chổi lắng nghe, không phải lắng nghe tiếng “đại bác đêm đêm dội về thành phố” của một thời loạn lạc khói lửa, mà họ ngẩn ngơ trước bao “ghềnh thác thanh âm” thét gào, cuồng bạo giữa một thời thanh bình được toát ra từ những tầng cao “hộp đêm” rậm rật đến buồn nôn. Nhưng rồi họ vội vã làm thật nhanh để về nhà tranh thủ chợp mắt vài tiếng để trước khi trời sáng họ lại bắt đầu những công việc khác.
Đêm Sài Gòn, với những tiếng cười nói của những chú xây dựng công trình hòa với tiếng động cơ máy móc, tranh thủ đêm khuya vắng xe cộ mà thi công đường phố. Để sáng ngày mai, những dòng người lại hối hả xuôi ngược.
Đêm Sài Gòn, với những tiếng rên khe khẽ vì cơn đau nhức của những cụ già không gia đình phải trú chân ngủ tạm ở ghế đá công viên hay gầm cầu nào đấy. Tiếng thở đều đặn của những em bé vô gia cư không nơi nương tựa phải nay đây mai đó để tự kiếm tiền nuôi sống bản thân mình.
Đêm Sài Gòn, đôi khi là tiếng của một vài ba nhóm công nhân tan ca lúc nửa đêm gà gáy, ghé vào quán hủ tiếu gõ bên đường hiu quạnh gọi cho mình tô hủ tiếu như để tự thưởng cho bản thân sau một ngày daì vất vả mệt nhọc. Chú chủ quán gật gù vì những đêm không ngủ. Đưa mắt nhìn ra phía xa tối om đèn đường không chiếu sáng tới mà thầm thở dài ngao ngán. Lòng thầm hỏi cuộc đời mình rồi sẽ đi về đâu?
Đêm Sài Gòn, nhiều khi bên quán nhậu vẫn còn vài ba vị khách vãng lai. Chủ quán thì ngồi ngủ gà ngủ gật bên chiếc ghế tựa cũ kỹ. Còn những vị khách cũng rơi vào khoảng im lặng trầm lắng hòa quyện vào cái không khí đêm khuya của thành phố “không biết ngủ”, thỉnh thoảng âm thanh va nhau của cốc bia vang lên rồi im bặt, hay tiếng chép miệng của vị khách vừa nốc cạn ly bia, cũng có khi là tiếng vỏ bia lăn dưới sàn gạch…
Sài Gòn về đêm vẫn cứ như thế đấy.
Và tôi yêu Sài Gòn, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó dù là những điều nhỏ nhặt nhất.
© Vĩnh Lạc – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.