Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những chênh vênh không lối thoát của tuổi 20

2019-07-21 00:25

Tác giả:


blogradio.vn - Là cô đơn chọn ta, hay là ta chọn cô đơn, cũng chẳng để tâm. Nhiều lúc cũng muốn làm một thứ gì đó khiến bản thân vui hơn một chút, làm một thứ gì đó khiến bản thân có thể buông bỏ những ưu tư, muộn phiền. Nhưng mãi cũng chỉ là suy nghĩ, tâm tư mà thôi.

***

20 tuổi, khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi đời người. Tại thời điểm đó, chúng ta có tất cả: thời gian, sức khỏe, sự nhiệt huyết và năng lượng tràn trề. Chúng ta thỏa sức bay cao, bay xa mà ít khi vướng bận bụi cuộc sống. Chúng ta theo đuổi đam mê, hành động mạnh mẽ với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Và chúng ta cũng có những mối quan hệ đẹp, tình bạn, tình yêu đẹp mà không phải dựa trên một yếu tố vật chất nào.

20 tuổi, chúng ta có tất cả nhưng chẳng có gì. Có được bao nhiêu bạn trẻ thỏa sức bay cao, bay xa đến thế? Có bao nhiêu bạn trẻ luôn tràn đầy năng lượng, vui sống mỗi ngày? Có bao nhiêu bạn không phải vật lộn, bươn chải với cuộc sống? Và, có bao nhiêu bạn có thể ngủ ngon giấc mỗi đêm?

Tôi, cô gái tuổi 20 đang vật lộn với đống tín chỉ nơi giảng đường, cuộc sống sinh viên như một vòng tuần hoàn chán ngắt. Sáng đi học, trưa ngủ, tối đi làm. Cứ thế lặp đi lặp lại.

Cô đơn là điều bình thường trong cuộc sống của tôi, dù cho bên tôi vẫn có đứa bạn thân hay tâm sự, nói chuyện với tôi mỗi tối. Nhưng sao tôi vẫn cảm thấy cô đơn lạ. Thỉnh thoảng, hai đứa hay rủ nhau đi chơi. Đi ăn uống, xem phim… trong lúc đi chơi thì vui vẻ, hí hửng lắm. Nói chuyện với nhau đủ thứ trên trời dưới đất. Nhưng, khi về trọ, mọi thứ lại hoàn toàn khác, lại cảm thấy cô đơn, mông lung. Có một câu nói là “Cô đơn thì có đứng giữa một đám đông thì vẫn cảm thấy cô đơn”. Quả thật đúng là như vậy.

20 tuổi, với những suy nghĩ chênh vênh. Nhiều lúc nghĩ không biết mình sẽ đi về đâu. Mục tiêu cuộc sống mình là gì? Suy nghĩ khá là tiêu cực. Mặc dù là đang đi học, đang là sinh viên học cái ngành mà mình từng rất thích. Nhưng lại không còn cảm giác gì với cái từng đam mê này.

20 tuổi, vẫn còn sống phụ thuộc vào bố mẹ. Nhiều lúc cũng buồn chứ, ba mẹ vất vả nuôi mình khôn lớn đến như vậy, đã hơn 18 tuổi mà vẫn còn xin tiền bố mẹ. Cũng đi làm thêm vào buổi tối, nhưng số tiền lương ít ỏi ấy cũng chẳng đủ chi tiêu, vẫn là bố mẹ chu cấp thêm.

20 tuổi, sáng vẫn mệt mỏi nằm lăn lóc trên giường, vật vả lắm mới rời khỏi được. Chuẩn bị sách vở, vật vờ chạy lên trường đi học.

20 tuổi, tôi cũng từng thầm thích một ai đó, người đó khá trầm tính, hơi lạnh lùng, học chung lớp với tôi. Người đó có gia đình giàu có, đam mê kinh doanh. Hiện tại còn đi học nhưng đã là chủ của một quán cà phê nhỏ. Còn tôi, vẫn là con bé với cuộc sống bình thường, gia đình bình thường, ước mơ bình thường. Chỉ có thể là thầm thích người ta thôi chứ là gì mà dũng cảm tỏ tình. Cuộc sống hai người quá khác xa, mọi thứ. Hằng ngày vẫn đi học, vẫn ngồi nói chuyện bình thường như chẳng có gì.

20 tuổi, tôi rất thích đi “phượt”, tôi thích những chuyến đi dài, những con đường cong, những vùng đất mới, hay những con người mới. Thế nhưng tôi chỉ có thể dành hàng giờ chỉ để xem những video người ta quay lại hành trình đi “phượt” của họ.

20 tuổi, cũng có những đêm dài không ngủ được. Nằm suy nghĩ mông lung. Mình cần gì? Mình muốn gì? Mình phải làm thế nào? Suy nghĩ về gia đình, về các mối quan hệ. Cứ lẩn quẩn với đống suy nghĩ ấy mà tâm trạng cứ căng thẳng, lo lắng.

20 tuổi, một mình mãi như vậy cũng đã thành thói quen. Cuộc sống ai cũng bận rộn nên cũng chẳng muốn nhờ vả một ai. Đi đâu, làm gì cũng một mình, tâm tư cũng một mình. Ngay cả có chuyện gì không ổn cần giải quyết thì cũng ôm lấy một mình tự tìm cách xử lí. Có lúc hơi bi quan, lại chui vào một góc nào đó khóc lúc dài, mệt lại chui vào chăn ngủ một giấc. Bắt đầu một ngày mới bình thường.

Là cô đơn chọn ta, hay là ta chọn cô đơn, cũng chẳng để tâm. Nhiều lúc cũng muốn làm một thứ gì đó khiến bản thân vui hơn một chút, làm một thứ gì đó khiến bản thân có thể buông bỏ những ưu tư, muộn phiền. Nhưng mãi cũng chỉ là suy nghĩ, tâm tư mà thôi.

20 tuổi lưng chừng, mà bản thân nhìn vào đâu cũng thấy sợ: sợ thất nghiệp, sợ thất bại, sợ người khác hiểu lầm, sợ người khác không tin tưởng mình, sợ bản thân không đủ bản lĩnh… sợ đủ thứ

20 tuổi, chỉ mong bản thân nhẹ nhàng hơn, tin tưởng vào chính mình hơn và sống một cuộc sống thật ý nghĩa.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ai rồi cũng phải mạnh mẽ để đi đến cuối con đường trưởng thành

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

Tiến bước về phía trái tim

Tiến bước về phía trái tim

Vê ra xa mẹ Đức nhưng trái tim cô luôn có bóng hình mẹ luôn ngập tràn tình yêu dành cho mẹ, cô xa nước Đức nhưng đất nước thứ nhất của cô luôn hiện diện trong bóng hình cô, từ mái tóc, đôi mắt, giọng nói và cả máu đang chảy trong cơ thể của cô nữa.

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

back to top