Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhờ mưa mang nỗi nhớ của em đi

2017-03-05 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Mưa, làm người ta cô đơn hơn. Và mưa – làm em thêm một lần nhớ anh trong muôn hình vạn trạng của biển đời đầy sóng gió… Chẳng biết nơi đâu là bến bờ? Chẳng biết nơi nào là sóng không xô?

***

Chẳng biết từ khi nào, người ta đã mặc định mưa là nỗi buồn của những người mang tâm trạng. Mưa phùn lất phất trên vai, mưa ngâu ai oán chuyện tình buồn, mưa giông dữ dội cuốn bụi bay, và thậm chí là cơn mưa rào bất chợt lúc hè về trước cửa…

Mưa, nó làm người ta buồn hơn trong dòng cảm xúc, làm người ta chênh vênh hơn trong bước đi giữa dòng đời.

Mưa, làm người ta cô đơn hơn. Và mưa – làm em thêm một lần nhớ anh trong muôn hình vạn trạng của biển đời đầy sóng gió… Chẳng biết nơi đâu là bến bờ? Chẳng biết nơi nào là sóng không xô?

Anh còn nhớ, mình quen nhau cũng từ một chiều mưa bay với những cơn gió lành lạnh? Ngày ấy em dầm mình trong cơn mưa để quên hết những chuyện buồn phiền trong cuộc sống thường nhật. Và hơn hết, là để giấu đi những giọt nước mắt lăn dài… Cái âm ấm của nước mắt quyện với cái lành lạnh man mát của những hạt mưa đã gột rửa và thanh lọc những hạt bụi cố chấp cứ vương vấn trong lòng em mà mãi không chịu bung ra. Và anh đến, với tư cách là người dưng quan tâm một kẻ-lạ. Anh vụng về lấy chiếc ô của mình che cho em. Anh vụng về với những lời làm quen đầu tiên: “Đi nhờ ô không cô bé? Nhìn em xem. Ướt hết rồi kìa.” Rồi anh ngô nghê cười, còn em thì ngây người ra chẳng hiểu nhưng cũng khẽ gật đầu đón nhận sự quan tâm từ một người xa lạ…


Nhờ mưa mang nỗi nhớ của em đi

Đoạn đường ấy anh luyên thuyên đủ chuyện, còn em thì chỉ có gật và lắc đầu, chẳng nói. Nhưng anh vẫn kiên nhẫn và vui vẻ kể em nghe về anh, về cuộc sống của anh, về những ấn tượng của anh về em trong những lần gặp trước. Rằng em là cô gái lạnh lùng và có đôi mắt buồn, rằng anh đã có lần theo em về tận nhà nhưng không dám làm quen... Em đi học, còn anh đi làm, ngày nào đi buýt cũng gặp nhau nhưng không nói chuyện. Chỉ khi đến hôm ấy, cơn mưa đầu mùa lất phất trên vai, em khẽ rùng mình trước mỗi lần gió dội thì anh đến bên em, quan tâm em với tư cách của một người lạ đi cùng chuyến xe, cùng đoạn đường về nhà nhưng có lẽ luôn ngược nhau về suy nghĩ…

Sau ngày hôm ấy, em để ý tới anh nhiều hơn, không chỉ vì thấy cảm kích những quan tâm của một người lạ, mà còn vì mình chạm mặt nhau nhiều hơn, mỗi lần gặp em thì anh cười nhiều hơn, hay kể chuyện cười chọc em vui nhiều hơn, anh quan tâm em nhiều hơn… Và đó cũng là lần đầu tiên em nhận lời kết bạn với một người khác giới.

Nhưng rồi em bỗng sợ… Nếu một ngày nụ cười của anh làm em rung động. Em sợ sự ngọt ngào của anh chợt đến và chợt đi như cơn mưa mùa hạ. Và em đã cố dặn lòng đừng yêu anh nhưng trái tim lại làm theo cái lẽ riêng của nó. Cứ đập thổn thức vì một người, cứ thao thức mỗi khi đêm về, cứ nhớ nhung, cứ ăm ắp yêu thương rồi cuối cùng vỡ vụn theo chiều mưa anh bước…

Nhờ mưa mang nỗi nhớ của em đi

Hôm nay trời lại mưa, em lại nhớ về ngày đầu tiên anh bước vào cuộc đời em. Em lại nhớ những câu chuyện cười anh kể, nhớ những quan tâm ngọt ngào anh trao trong suốt một quãng thời gian không ngắn cũng không dài – ba năm. Mưa làm em nhớ anh, làm đôi mắt em nhòa đi trước tấm ảnh cuối cùng anh để lại… Giọt nước mắt em lại lăn trên nụ cười tươi rói và mãn nguyện của một chàng trai ngoài đôi mươi bên một cô gái có đôi mắt buồn. Giờ này anh có đang dõi theo em không? Còn em thì luôn dõi theo anh mối tình đầu của em ạ. Nơi thiên đường chắc anh hạnh phúc đúng không? Còn em thì buồn và nhớ anh lắm. Chỉ biết gửi những nỗi nhớ anh vào mưa. Vào những khắc khoải chông chênh trên những đoạn đường dài tự bước…

Em nhớ anh, người con trai hơn một lần hi sinh tuổi trẻ để chở che cho em bao tháng ngày…

© Hạnh Du – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top