Người yêu của lính
2022-01-06 01:25
Tác giả:
Ngọc Thảo
blogradio.vn - Chiều tà, phố vắng, người xa. Chút nắng mỏng manh sao cứ mãi vương tóc em, chút gió lạnh hao hao sao cứ mãi vuốt ve đôi má ửng hồng, chút gợn buồn, chút chờ đợi, chút nhớ nhung. Yêu anh, chàng lính của em.
***
Xin gửi tới anh chút nắng mùa đông hao gầy, gửi anh chút yêu thương, chút nhớ nhung, đợi chờ, xin gửi anh chút tin tưởng những ngày yêu xa.
Có ai đang yêu một anh lính, yêu trong những ngày quê hương “đổ bệnh”, yêu trong những giây phút xa thật xa mà tình yêu vẫn luôn nóng bỏng âm thầm không? Có đấy. Em yêu anh, giá như Tổ quốc có thể cho em mượn anh giây lát để ôm lấy anh ngay lúc này, giá như được gần anh trong giây lát để tựa đầu lên thềm ngực màu xanh lá.
Người ta vẫn hay nói rằng khoảng cách địa lý và thời gian là thứ khiến tình yêu bị dập tắt, điều đó không sai. Yêu xa thật khó. Nhất là đối với người lính, vì không chỉ khoảng cách mà còn cả sự bó buộc về thời gian. Anh à, biết bao lần em yếu đuối trong phút giận hờn mà không có bàn tay anh dỗ dành, bao đêm cô đơn trong phố xa những ngày nhộn nhịp, bao nhiêu ngày xa anh là bấy nhiêu ngày em mạnh mẽ ôm tình yêu này gửi vào hai tiếng “Chờ anh”.
“Bao giờ hết dịch anh lại về với em nhé”. Bao giờ cho tới bao giờ thế? Anh biết không, em thường xem tin về thời sự, để biết quê hương mình hôm nay thế nào, dịch bệnh làm sao, chỉ mong những ngày dịch bệnh chấm dứt để anh vơi đi phần nào cực nhọc những ngày phục vụ Tổ quốc, để em cùng những hậu phương khác, những cô gái khác đang mong chờ người mình thương vơi đi những giọt nước mắt trong nỗi nhớ và sự lo âu.
Yêu anh là những ngày anh nhận nhiệm vụ ngoài thao trường lửa đốt, còn em tự nhận nhiệm vụ yêu anh nhiều hơn ngày hôm qua. Yêu anh là những lời chào vội vàng, những nỗi nhớ cứ ngẩn ngơ mang tên “Thương anh”.
Anh hay hỏi em là sao em lại yêu anh? Em yêu anh không có định nghĩa và lý do. Còn vì sao em chờ anh ư, vì em tin tưởng anh. Em tin anh cũng yêu em như cách anh yêu Tổ quốc, yêu màu xanh quân phục anh mang trên mình. Em tin anh sẽ là người có thể xoa dịu những vết xước trong trái tim em qua những lần đổ vỡ. Em tin anh sẽ không bao giờ thất hứa ngày về thăm em, tin anh thương em trong những ngày xa cách, những ngày chờ anh. Yêu anh thật nhiều, nhớ anh thật nhiều, “Tin tưởng” anh cũng thật nhiều.
Anh có biết tình yêu là gì nữa không? Là hy vọng nữa. Yêu xa mà. Tin tưởng và hy vọng là gì chẳng ai sờ nắm vào được, chẳng ai rõ định nghĩa của nó nhưng em vẫn luôn ấp ủ hi vọng về những ngày tháng sau này với tình yêu người lính.
Em có mơ mộng quá không khi nói về tình yêu bằng những lời này, yêu lính đi rồi sẽ thấy, kể lể họ bảo than thở, yếu đuối. Hy vọng họ nói mộng mơ hoang đường. Nhưng tình yêu mà, con gái mà ai chẳng mong một tấm chân tình, ai chẳng mong một trái tim vẹn nguyên chân thành, ai chẳng mong một bến đỗ bình yên. Ta cứ yêu thôi, yêu xa ư? Hoang mạc còn có thể nở hoa, yêu xa có gì mà không thể. Yêu lính ư? Yêu ai cũng vậy mà, chỉ cần là yêu, là thật lòng thì hai trái tim dù có xa cũng sẽ hoá thành gần.
Yêu một anh lính, cũng là yêu cả công việc của anh, yêu cả bờ vai màu lá, yêu cả những phút yêu xa, yêu cả những giây phút đợi chờ, yêu cả những hy vọng, những lo lắng dường như đã thành thói quen. Ngoài kia họ hỏi rằng, yêu lính có buồn không? Em chỉ mỉm cười buồn chứ nhưng có nỗi buồn nào mà thắng được ánh mắt người mình thương, có nỗi buồn nào vượt qua được tình yêu mà cả hai đang ấp ủ đâu, có nỗi buồn nào phá vỡ được sự tin tưởng trong những phút yêu xa, những cố gắng mà cả hai cùng xây dựng đâu. Yêu một người đã khó, yêu xa còn khó hơn gấp bội phần. Nhưng biết làm sao được khi đã lỡ yêu anh.
Chiều tà, phố vắng, người xa. Chút nắng mỏng manh sao cứ mãi vương tóc em, chút gió lạnh hao hao sao cứ mãi vuốt ve đôi má ửng hồng, chút gợn buồn, chút chờ đợi, chút nhớ nhung. Yêu anh, chàng lính của em.
© Ngọc Thảo - blogradio.vn
Xem thêm: Nước mắt em rơi nhưng không phải vì anh nữa | Radio Tình yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Thay đổi để không tự gây áp lực cho bản thân
Giữ hình ảnh cô gái năng động, tự tin, mạnh mẽ, độc lập trong mắt bạn bè, đồng nghiệp khiến Nguyễn Hoàng Anh (ở quận 5, TPHCM) thực sự mệt mỏi. Cô đã chọn cách thay đổi, không tự gây áp lực cho bản thân theo những cách sau đây.

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.