Nếu một ngày ba không còn trên đời
2021-10-27 01:05
Tác giả: SCHIRAKI
blogradio.vn - Khi con viết những dòng chữ này, con không còn cơ hội gặp lại ba. Cuộc sống quá ngắn ngủi, con vẫn nuối tiếc những ngày tháng cha con mình sống bên nhau.
***
Khi con viết những dòng chữ này, con không còn cơ hội gặp lại ba. Cuộc sống quá ngắn ngủi, con vẫn nuối tiếc những ngày tháng cha con mình sống bên nhau.
Mẹ bỏ con đi lúc con còn đỏ hỏn, ba buồn uống rượu giải sầu cho qua những ngày tháng cô đơn. Thương cảnh gà trống nuôi con, ông bà nội đem con về nuôi nấng, ba tranh thủ xuống thăm con được vài ngày, rồi lại vội vã trở về với công việc bộn bề.
Cuộc sống thiếu vắng tình cảm gia đình khiến con trở nên lầm lì, ít nói, con nhìn đời qua những gam màu tối tăm. Khoảng thời gian đó, ba gặm nhấm nỗi buồn qua men rượu. Rượu làm cho ba mất hết niềm tin, rượu đốt cháy cơ thể ba, làm tổn thương tim con.
Nhớ một lần, ba về quê thăm con, người ba lúc nào cũng nồng nặc mùi rượu. Ba uống rượu thay cơm, không bạn bè uống cùng, ba ngồi uống một mình.
Con sợ một ngày nào đó, rượu sẽ làm hại đến sức khỏe ba. Thế gian này, con chỉ còn một mình ba, ba ra đi rồi con biết sống nương tựa vào ai.
Cuối cùng con nghĩ ra một cách, để không cho ba uống, con đem tất cả những chai rượu đổ đi, thay vào đó là nước lọc. Nó sẽ giúp ba tỉnh táo, ba sẽ nhận ra cuộc sống vẫn còn nhiều ý nghĩa biết bao. Nhưng mọi chuyện trở nên tồi tệ, ba nghiện rượu trầm trọng, ba vật vã, đau đớn, ba van xin con cho ba được uống một lần, rồi ba nhắm mắt cũng mãn nguyện.
Lúc đó, tâm trí con trở nên u tối, hiện lên trong đầu con là những hình ảnh những đứa trẻ khác được sống êm ái trong vòng tay ba mẹ, tại sao lại bất công như vậy, tại sao tôi lại có một người ba như ông.
Sau lần đó, con không muốn gặp ba, mặc dù ba viết thư tha thiết với con một lời xin lỗi. Những lần ba về quê, con lảng tránh đi chỗ khác, khoảng cách ba con mình ngày càng xa.
Tốt nghiệp trung học, con trở về thành phố. Ông bà nội muốn con chăm sóc ba, nhưng con thẳng thừng từ chối. Không hiểu sao lúc đó con quá nông cạn, để rồi ân hận suốt đời. Con là đứa bất hiếu.
Con vào làm một xí nghiệp nhỏ, hầu như công việc chiếm hết thời gian, và chỉ kịp nghỉ ngơi sao một ngày làm việc vất vả. Trong thời gian này, con không liên lạc với ba, vì lúc ấy con muốn có một cuộc sống tự lập.
Mãi sau này, con mới biết, ngày nào ba cũng đi tìm con. Ba hỏi thăm bạn bè con, nhưng có đứa nào biết đâu. Nghe bà nội nói ba bắt đầu cai nghiện rượu, vì ba muốn có một cuộc sống mới với con gái ba.
Con nghe theo lời người ta xúi giục, xin vào làm tiếp viên trong một quán nhậu. Ở đó, con phục vụ những ông khách bằng tuổi hoặc có khi còn lớn hơn cả ba, họ giở trò sàm sỡ, đòi hỏi đủ điều. Nhưng biết làm sao nên đành cắn răng chịu đựng, vì con muốn có thật nhiều tiền, để thay đổi cuộc sống nghèo khó của mình.
Tình cờ, bạn ba biết con làm tiếp viên ở đó, gọi cho ba. Lần đầu tiên, trong cuộc đời, ba đánh con, chỉ với một bạt tay nhưng nhiêu đó là đủ để làm cho con thức tỉnh.
Ba ôm con vào lòng, con khóc thật nhiều, bấy lâu nay ba vẫn còn quan tâm đến con, vậy mà con lại oán tránh ba, con sai rồi ba ơi.
Tấm lòng ba thật bao dung, ba nói với con câu nói mà ba tâm đắc nhất. Điều quang vinh nhất của con người không phải ở chỗ không bao giờ vấp ngã, mà chính là vươn lên từ mỗi lần vấp ngã.
Ba đã nhận ra được cuộc sống còn nhiều ý nghĩa, nhưng ý nghĩa nhất là con. Ba và con cùng ở một căn nhà, lúc nào cũng tràn ngập niềm vui, ba là người hóm hỉnh, luôn lạc quan trước những khó khăn. Có những đêm ba không ngủ, ngồi suy tư trong căn phòng vắng, đúng vậy ba đang nhớ mẹ. Hai mươi năm rồi, mẹ ra đi biền biệt. Con tự hỏi trong lòng, trên đời này cũng có những người nhẫn tâm đến thế sao ?
Con mong ba được hạnh phúc, sợ khi nhìn thấy ba cô đơn bao năm qua.
Sáng hôm ấy, con dẫn bạn trai về, ba vui mừng chào đón anh ấy. Nhưng ánh mắt của ba lại phảng phất nỗi buồn.
Ba sợ con gái theo chồng về làm dâu nhà người ta, không được chăm sóc con như ngày nào, sợ con chịu nhiều thiệt thòi. Con hiểu những điều ấy chỉ qua ánh mắt và nét mặt của ba.
Thế là, con đã nói chuyện với bạn trai và thông báo là anh ấy đồng ý làm con rể quý của ba. Ba chỉ cười, nói nhẹ nhàng nhưng lại kìm nén một nỗi lòng nào đó.
Đã đến lúc con phải có một thế giới riêng, ba không xen vào cuộc sống con, nhưng ba sẽ luôn ở bên cạnh, động viên, sẻ chia cùng con.
Con nhận ra ba là một người ba tuyệt vời, con hạnh phúc khi biết rằng mình có một người ba đáng tự hào.
Thế nhưng, cuộc sống vốn dĩ khắc nghiệt. Một tai nạn thương tâm đã cướp đi mạng sống của ba, ngày đó con tưởng chừng như cuộc sống của mình chấm dứt khi thiếu vắng hình bóng ba.
Không có nỗi đau nào bằng việc mất đi người thân, con không muốn chấp nhận sự thật, và cho đến bây giờ con vẫn nghĩ là ba còn trên đời, vẫn đợi con về như mọi khi, nhưng thực tế vốn dĩ phũ phàng, con phải đối diện với nó.
Sau ngày ba mất, con đã đọc nhật kí của ba, chắc có lẽ ba đã linh cảm trước có chuyện không hay.
“Con gái à, nếu một ngày ba không còn trên đời này. Sự sống và cái chết là một ranh giới rất mỏng manh. Người ta có thể sống hết hôm nay, nhưng đến mai chưa chắc đã như thế. Nếu một ngày ba không còn trên đời, ba mong là con gái sẽ là một người mạnh mẽ, phải cố gắng sống thật tốt, tốt hơn cả bây giờ nhé.
Ba cảm ơn đời đã cho con là con gái ba, ba hạnh phúc khi những ngày qua ba con mình được bên nhau. Mãn nguyện khi tận mắt chứng kiến con trưởng thành và xinh đẹp biết bao. Con là đứa thông minh, con xứng đáng có một công việc tốt, một mái ấm vững vàng và nhiều hơn thế nữa.
Con à, nếu sau này con gặp lại mẹ, hãy tha thứ cho bà ấy, cũng như cách mà con tha thứ cho ba. Mẹ con có lý do để ra đi, cho đến giờ ba không oán hận mẹ con, nhưng ba buồn vì tình cảm sâu đậm như thế, suốt mấy chục năm không một lời hỏi thăm.
Nếu ba không còn trên đời, mỗi năm vào Thanh Minh, con thay mặt ba về thăm ông bà nội. Con người ta luôn có cội nguồn, ông bà là đấng sinh thành của ba, có ba mới có con. Sau này hãy dạy cho các con của con biết đạo lí này nhé.
Con gái, ba không thể ở bên con để an ủi lúc con buồn hay chia sẻ niềm vui cùng con. Đã đến lúc con trưởng thành, con đường mà con đi không bằng phẳng như con nghĩ, có nhiều chông gai phía trước, cũng như cạm bẫy mà người với người đặt ra, nhưng khi con vượt qua nó, con đã vượt qua chính bản thân mình. Và sẽ mạnh mẽ hơn sau những lần như thế, và rồi con sẽ có được hạnh phúc của riêng mình.
Hãy cảm ơn những thất bại con gặp phải, và biết trân trọng những gì mình đang có, cho dù những thứ đó nhỏ nhặt đến nhường nào.
Cuối cùng, ba muốn nói với con .
Dù niềm vui hay nỗi buồn cũng cần chia sẻ, khi ấy niềm vui nhân đôi, nỗi buồn sẽ nhanh chóng vơi đi phần nào.
Chúc con gái ba có được một cuộc sống tốt đẹp
Ba yêu con thật nhiều”
© SCHIRAKI - blogradio.vn
Xem thêm: Cuộc đời này mẹ dành hết cho con
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.