Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con sẽ thật trân quý chính mình vì ba mẹ

2021-10-24 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Con cảm ơn hai 25 năm trước bằng trái tim ấm áp và lòng bao dung, ba đã chinh phục mẹ con và bằng sự kiên cường cùng đức hy sinh ấy, đã có con ngày hôm nay. Thân thể này là món quà vô giá của ba mẹ cho con. Trái tim này là tài sản mà con được thừa hưởng. Cả hai góp phần tạo nên con. Con sẽ giữ gìn và thật trân quý.

***

Đó là một trong số những lần hiếm hoi con được ngồi sau lưng ba, được ba chở đi bất cứ đâu, là lần mà con bắt đầu nhìn những chai sần và thô ráp đã hằn sâu trên đôi tay của ba. Trong kí ức tuổi thơ, ba là người bạn đồng hành cùng con bao sự kiện trong đời: học hành, thi cử đều một tay ba đưa đón. 

Mọi quyết định lớn trong đời của con đều luôn có ba bên cạnh. Cho con mọi điều con mong, là người bạn thân nhất của con, nhưng hiếm khi, con có dịp tâm sự với ba, như một người bạn đúng nghĩa.

Con nhớ những năm cấp 2, để có thể tâm sự với ba mẹ, con phải viết một tâm thư thật dài gửi ba mẹ. Nhưng có lẽ con chưa biết cách giao tiếp đúng, nên đã khiến ba mẹ phật lòng. Lần đấy, mẹ bắt con quỳ, la con thật nhiều. Con biết mình sai, nhưng cũng từ lần ấy, con hứa với lòng sẽ không mở lòng lần nào nữa để chia sẻ với ba mẹ.

Xa gia đình từ những năm cấp 3 đến tận bây giờ. Càng phải lớn, con càng lao vào hành trình trưởng thành của riêng mình. Mỗi ngày một đi xa gia đình mình hơn. Trái tim con dường như bé lại, nhường chỗ cho những trăn trở, lo lắng của tuổi mới lớn, chiếm đi tình yêu và sự quan tâm dành cho ba mẹ.

me_-_con_513

Bàn tay kia, nâng niu con hai mấy năm trời, đã bắt đầu dần chai sạm và thô ráp mà con không biết. Con thì chỉ biết mải mê với chuyện học, chuyện làm, chuyện bạn, chuyện bè. Con biết ba mẹ buồn chứ. Nhưng con cũng buồn khi không biết phải kết nối với ba mẹ như thế nào. 

Con luôn canh cánh vì sao con dễ dàng nói lời yêu thương với người khác, còn với gia đình mình thì không, dễ dàng chia sẻ với người ngoài, nhưng với ba mẹ thì không. Có giai đoạn, con xem tình yêu đầu đời của mình là nhất, để chứng tỏ với ba mẹ rằng con đã đúng, rằng con sẽ hạnh phúc. Nhưng mà, con nhận ra con đã nhầm. Ngoài vòng tay ba, là bão tố.

 

Vào một ngày nọ, khi con không còn hiểu mình, nhận được tin "Thư gửi con gái: Tài năng là thứ khiến con bay xa, nhưng đạo đức là thứ giúp con bay thật lâu. Nắm bắt mọi cơ hội để cải thiện bản thân, đối diện với cuộc đời đầy giông bão nhưng không được chùn bước. Vượt qua khó khăn, là trách nhiệm của con, còn tin tưởng vào thực lực của con là trách nhiệm của ba”, mà lòng con thắt lại. Chỉ cảm nhận rằng ba đã rất buồn vì con, khi con luôn tìm cách đi xa ba mẹ, mà vẫn chưa hề có điểm dừng, và chính con cũng không biết mình sẽ đi về đâu. Và điều đó báo hiệu cho con tìm về với yêu thương. Năm nay, con đã tìm cách để chữa lành chính những điều bên trong đang điều khiển mà con không hề hay biết.

Con xin lỗi vì đã dành rất nhiều thanh xuân để trách ba, cãi lời ba, làm ba buồn lòng. Con luôn so sánh gia đình mình với gia đình khác, và so sánh ba với những "người ba nhà người ta". Con không biết vì sao mình lại làm vậy nhưng dù không muốn, con vẫn âm thầm làm điều đó.

Năm nay, con đã buông bỏ bớt những bận lòng để làm việc lại chính mình. Có một câu con học được ở một khóa học hồi tháng 9, rằng chỉ khi con tha thứ cho một người, con mới thấy họ thay đổi. Lúc đó, con đã nghĩ và nhớ đến ba.

ba_-_oi

Con học được rằng, những trải nghiệm ấy, không phải lỗi của ba, không phải lỗi của con, mà bởi vì chúng ta không biết được điều gì vô hình đang điều khiển mình mà thôi. Và con chấp nhận làm lại từ đầu, con chọn tha thứ cho mọi điều không vui trước đây, và cả những lỗi lầm của chính mình. Con chọn yêu thương, bắt đầu từ gia đình mình. 

Con bắt đầu mở lòng và chia sẻ với ba mẹ về con, phiên bản chân thật nhất, để mong ba mẹ công nhận, hiểu và yêu thương con cũng như mong muốn nghe những tâm tư, bận lòng của ba mẹ. Cho dù không quen cho lắm, nhưng còn sẽ kiên trì vì ba mẹ.

Mọi người vẫn hay xôn xao, con gái ba mẹ học gì mà lắm thế. Mọi mong ước được đi học, ba mẹ đều ủng hộ con, từ học trường chuyên, học Đại học, đi tình nguyện, đi Sing học...Chỉ cần con thấy hợp lý, là ba mẹ ủng hộ. Nhưng có một điều, sau 8 năm đi học xa ba mẹ, con nhận ra rằng, con chỉ muốn trở thành con gái của ba mẹ mà thôi. 

Con thấy vui vì mình biết chấp nhận bản thân mình, để chấp nhận gia đình mình như chính mọi người đang là, không phân bì với quá khứ, không so đếm với tương lai. Con biết ơn vì được là con của ba mẹ.

cham_-_chi

Ba mẹ à, 8 năm va chạm, không hề dễ dàng đối với con một chút nào cả. Có những ngày con đã tin rằng mọi thứ liên quan đến mình đều sai, từ việc mình được sinh ra, đến cái tên con có, hay đến ngoại hình con đang mang. Nhưng mà, con gái chắc chắn sẽ vượt qua để sống cuộc sống con chọn. 

Con cảm ơn hai 25 năm trước bằng trái tim ấm áp và lòng bao dung, ba đã chinh phục mẹ con và bằng sự kiên cường cùng đức hy sinh ấy, đã có con ngày hôm nay. Thân thể này là món quà vô giá của ba mẹ cho con. Trái tim này là tài sản mà con được thừa hưởng. Cả hai góp phần tạo nên con. Con sẽ giữ gìn và thật trân quý.

Con biết ơn và thương ba mẹ nhiều.

Con của ba mẹ.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì quý giá hơn hai tiếng “gia đình”

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đất mẹ Cẩm Khê

Đất mẹ Cẩm Khê

Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức

Đêm lặng của những linh hồn thức

Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu

Quên đi tình đầu

Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

Tình yêu người lính

Tình yêu người lính

Bởi tình yêu nước đã thấm vào da thịt của bà từ lâu rồi. Bà muốn cống hiến cho quê hương này dù là công sức nhỏ bé của bà.

Duyên trần em bỏ lại

Duyên trần em bỏ lại

Duyên trần em bỏ lại Sống một đời bình yên Đi qua vùng cỏ dại Ngắt một đoá hoa hiền

Lạc mất nhau rồi

Lạc mất nhau rồi

Em nào có lỗi gì mà anh lại làm như thế. Thà rằng anh nói anh muốn kết thúc tình yêu này thì có lẽ em sẽ đỡ tổn thương hơn. Cái cách anh làm càng khiến em đau lòng hơn.

back to top