Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ba tôi

2021-09-30 01:25

Tác giả: Tôn Uyển Mễ Bối


blogradio.vn - Mặc dù Ba tôi ít cười nhưng hễ ông ấy cười, đôi môi mỏng thâm xì lại toát lên sự tươi vui rạng rỡ hệt như nụ cười ấy đang toả nắng. Tôi thích nhất khoảnh khắc ấy, tôi nghĩ có lẽ cả đời này hình ảnh đấy sẽ mãi khắc cốt ghi tâm tôi.

***

Khoảnh khắc tôi buông bàn tay đang nắm lấy tay Ba để bước vào lễ đường, tôi đã không nghĩ rằng vào một ngày nào đó tôi lại thấy nhớ ba nhiều như thế này. Nhất là khoảng thời gian dịch bệnh khó khăn bây giờ, Ba ở cùng mẹ, tôi thì lại ở một nơi xa cùng người chồng; hình ảnh về Ba lại hiện nhiều hơn trong tâm trí tôi.

Trong gia đình, Ba là người ít nói nhất nhà nhưng lại tinh ý mọi hành động cử chỉ, lời nói của những người trong gia đình, đặc biệt là tôi. Nhìn ra ít ai nghĩ Ba đã ngoài 40 tuổi, ông vẫn rất khoẻ và luôn giúp đỡ tất cả mọi người; bất kể là thành viên trong gia đình hay người lạ. Ông ấy có một thân hình cao to, vạm vỡ, lúc nào cũng toát lên sự thanh lịch, tao nhã. Người khác có thể chỉ nhìn thấy khuôn mặt Ba cháy nắng, ngăm ngăm đen, sần sùi vì ông đã vất vả làm việc, “dầm mưa dãi nắng”, “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” mà nuôi tôi khôn lớn. Bàn tay Ba tuy thô ráp chai sạn nhưng lại chắc khoẻ vô cùng. Tôi còn nhớ năm đầu tiên khi tôi phụ giúp ông công việc ở cửa hàng, tôi đã bất cẩn làm ngã bộ cửa sắt to lớn tầm hai mét hơn đè trúng mình, Ba đã dùng đôi bàn tay ấy một mình nâng đỡ bộ cửa ấy lên mà không cần ai giúp đỡ. Tuy khi ấy tôi đã 18 tuổi, tôi đã nghĩ Ba là một siêu anh hùng sau khi nhìn thấy hình ảnh ông ấy cứu tôi trong chớp mắt.

Ba tôi là kiểu người có tính cách nửa hướng nội nửa hướng ngoại. Tại sao tôi lại nghĩ về ông ấy như vậy nhỉ? Đã bao lần tôi để ý ông ấy luôn trầm tư, suy nghĩ gì đó rất lâu. Ông nghĩ nhiều hơn là nói và rất ít chia sẽ suy nghĩ, cảm xúc bên trong cho ai đó, kể cả mẹ tôi. Nhưng lạ lùng ở chỗ, Ba tuy nghiêm khắc nhưng lại vô cùng hoà đồng với tất cả mọi người; ông luôn giúp đỡ những ai đang gặp khó khăn một cách thầm lặng và rất khiêm tốn đến nỗi khó có ai là không quý mến ông ấy. Mặc dù Ba tôi ít cười nhưng hễ ông ấy cười, đôi môi mỏng thâm xì lại toát lên sự tươi vui rạng rỡ hệt như nụ cười ấy đang toả nắng. Tôi thích nhất khoảnh khắc ấy, tôi nghĩ có lẽ cả đời này hình ảnh đấy sẽ mãi khắc cốt ghi tâm tôi.

Tất nhiên là con người chẳng ai hoàn hảo bao giờ và Ba tôi cũng vậy, ông ấy có một điểm trừ mà đến giờ tôi cũng không thích tí nào cả. Năm tôi thi tốt nghiệp cấp ba, khi tôi tưởng chừng bản thân mình như chú chim nhỏ sắp được vỗ cánh bay đến một thế giới mới khám phá thì Ba lại từ tốn bảo tôi hãy lắng nghe thật kỹ những gì ông ấy nói: “Khi con lớn lên, mọi thứ xung quanh có rất nhiều điều mới lạ đi kèm đó là sự thử thách đầy gian nan, khó khăn cũng như gánh nặng trách nhiệm. Nếu lỡ như phút giây nào đó con thấy sợ hãi, hãy nhớ đến Ba. Dù con lựa chọn học tiếp lên đại học hay từ bỏ nó để đi làm kiếm tiền, ba vẫn là người ở phía sau lưng ủng hộ con hết tất cả.” Ông ấy luôn tự cố gánh vác mọi thứ một mình, tự ôm hết tất thảy áp lực, gánh nặng vào trong lòng; ông không để một ai trong gia đình phải lo toan về bất kì vấn đề gì. Đến khi có quá nhiều thứ đặt ở trên vai ông nặng nề đến mức, tôi đã thấy ông ấy ôm lấy khuôn mặt ướt đẫm nước mắt bật khóc một mình trong một góc phòng tăm tối không có lấy một tia sáng.

Từ khoảnh khắc tình cờ ấy, tôi quyết định con đường mà bản thân phải đi. Đó là tôi chọn từ bỏ tiếp tục học lên đại học và sẽ đến cửa hàng phụ giúp công việc cùng Ba, mà đến tận bây giờ tôi vẫn không hối hận một chút nào về quyết định ấy. Tôi cũng muốn được cùng ông ấy sẻ chia về những lo toan, mệt nhọc thường ngày, tôi cũng muốn tự mình trải nghiệm những tháng ngày được làm việc cùng ông ấy, tôi cũng muốn biết cảm xúc của Ba ra sao khi làm trụ cột kinh tế trong gia đình. Mãi đến khi tôi trải nghiệm hết tất thảy những gì mình mong muốn trong suốt ba năm qua, tôi mới biết rằng thì ra Ba đã luôn vất vả, chăm chỉ nỗ lực từng ngày bất kể trời nắng hay trời mưa, trời âm u thoáng mát hay trời nổi giông gió bão tố.

Bao giờ ông ấy cũng giữ nét ôn hoà, nghiêm nghị trên khuôn mặt dù khách hàng có khó tính, cau có, gây khó gây dễ; tôi vẫn chưa thấy ông ấy nổi giận quát mắng đuổi khách hàng hay thậm chí là nặng lời bao giờ cả. Bên cạnh đó Ba rất kiên nhẫn từ tốn khuyên bảo tôi mỗi lúc tôi cộc cằn, nóng tính, bốc đồng với khách hàng bằng những câu thành ngữ tục ngữ của ông bà xưa để lại như: “Chớ thấy sóng mà ngã tay chèo”, “Chịu khó nhẫn nại làm nên cơ hồ”, “Một điều nhịn, chín điều lành”. Nhiệm vụ tiếp theo của tôi là tự đi mà tìm hiểu lấy nghĩa của những câu đó rốt cuộc là như thế nào và khắc ghi nó vào lòng.

Đến tận bây giờ tuy tôi đã lấy chồng và ở nơi xa nhưng chưa một giây một phút nào tôi quên đi những gì Ba đã chỉ bảo tôi từ thuở còn bé đến bây giờ. Tôi vô cùng trân quý và trân trọng mọi khoảng khắc ông ấy ở bên tôi, nhất là khoảng thời gian cả nước đang gồng mình chống dịch; tôi lại thấy nhớ ông ấy nhiều hơn. Tôi hối hận lắm thời còn học cấp 3, tuổi dậy thì nổi loạn làm nhiều lần tôi tranh cãi đối nghịch với Ba; khiến ông buồn phiền lo lắng mà tôi không hề hay biết mình đã làm tổn thương ông ấy nhiều cỡ nào. Bây giờ tôi chỉ mong dịch bệnh mau chóng đi qua một cách bình an để tôi lại được gặp Ba mỗi ngày, để tôi có thể hiểu ông ấy hơn và còn để tôi có thể bù đắp những gì mình đã gây ra như cách tôi tự sửa chữa mọi lỗi lầm của mình trong quá khứ.

Còn bạn thì sao? Liệu bạn sống xa gia đình và người thân, bạn có đang nhớ người cha, người bố, người ba của mình hay không? Còn tôi nhớ ông ấy nhiều lắm!

© Tôn Uyển Mễ Bối - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 552: Kẽ hở của hạnh phúc

Tôn Uyển Mễ Bối

Sống chậm với chính mình để thấy trước mắt có muôn vàn màu sắc!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

back to top