Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ba tôi

2021-09-30 01:25

Tác giả: Tôn Uyển Mễ Bối


blogradio.vn - Mặc dù Ba tôi ít cười nhưng hễ ông ấy cười, đôi môi mỏng thâm xì lại toát lên sự tươi vui rạng rỡ hệt như nụ cười ấy đang toả nắng. Tôi thích nhất khoảnh khắc ấy, tôi nghĩ có lẽ cả đời này hình ảnh đấy sẽ mãi khắc cốt ghi tâm tôi.

***

Khoảnh khắc tôi buông bàn tay đang nắm lấy tay Ba để bước vào lễ đường, tôi đã không nghĩ rằng vào một ngày nào đó tôi lại thấy nhớ ba nhiều như thế này. Nhất là khoảng thời gian dịch bệnh khó khăn bây giờ, Ba ở cùng mẹ, tôi thì lại ở một nơi xa cùng người chồng; hình ảnh về Ba lại hiện nhiều hơn trong tâm trí tôi.

Trong gia đình, Ba là người ít nói nhất nhà nhưng lại tinh ý mọi hành động cử chỉ, lời nói của những người trong gia đình, đặc biệt là tôi. Nhìn ra ít ai nghĩ Ba đã ngoài 40 tuổi, ông vẫn rất khoẻ và luôn giúp đỡ tất cả mọi người; bất kể là thành viên trong gia đình hay người lạ. Ông ấy có một thân hình cao to, vạm vỡ, lúc nào cũng toát lên sự thanh lịch, tao nhã. Người khác có thể chỉ nhìn thấy khuôn mặt Ba cháy nắng, ngăm ngăm đen, sần sùi vì ông đã vất vả làm việc, “dầm mưa dãi nắng”, “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” mà nuôi tôi khôn lớn. Bàn tay Ba tuy thô ráp chai sạn nhưng lại chắc khoẻ vô cùng. Tôi còn nhớ năm đầu tiên khi tôi phụ giúp ông công việc ở cửa hàng, tôi đã bất cẩn làm ngã bộ cửa sắt to lớn tầm hai mét hơn đè trúng mình, Ba đã dùng đôi bàn tay ấy một mình nâng đỡ bộ cửa ấy lên mà không cần ai giúp đỡ. Tuy khi ấy tôi đã 18 tuổi, tôi đã nghĩ Ba là một siêu anh hùng sau khi nhìn thấy hình ảnh ông ấy cứu tôi trong chớp mắt.

Ba tôi là kiểu người có tính cách nửa hướng nội nửa hướng ngoại. Tại sao tôi lại nghĩ về ông ấy như vậy nhỉ? Đã bao lần tôi để ý ông ấy luôn trầm tư, suy nghĩ gì đó rất lâu. Ông nghĩ nhiều hơn là nói và rất ít chia sẽ suy nghĩ, cảm xúc bên trong cho ai đó, kể cả mẹ tôi. Nhưng lạ lùng ở chỗ, Ba tuy nghiêm khắc nhưng lại vô cùng hoà đồng với tất cả mọi người; ông luôn giúp đỡ những ai đang gặp khó khăn một cách thầm lặng và rất khiêm tốn đến nỗi khó có ai là không quý mến ông ấy. Mặc dù Ba tôi ít cười nhưng hễ ông ấy cười, đôi môi mỏng thâm xì lại toát lên sự tươi vui rạng rỡ hệt như nụ cười ấy đang toả nắng. Tôi thích nhất khoảnh khắc ấy, tôi nghĩ có lẽ cả đời này hình ảnh đấy sẽ mãi khắc cốt ghi tâm tôi.

Tất nhiên là con người chẳng ai hoàn hảo bao giờ và Ba tôi cũng vậy, ông ấy có một điểm trừ mà đến giờ tôi cũng không thích tí nào cả. Năm tôi thi tốt nghiệp cấp ba, khi tôi tưởng chừng bản thân mình như chú chim nhỏ sắp được vỗ cánh bay đến một thế giới mới khám phá thì Ba lại từ tốn bảo tôi hãy lắng nghe thật kỹ những gì ông ấy nói: “Khi con lớn lên, mọi thứ xung quanh có rất nhiều điều mới lạ đi kèm đó là sự thử thách đầy gian nan, khó khăn cũng như gánh nặng trách nhiệm. Nếu lỡ như phút giây nào đó con thấy sợ hãi, hãy nhớ đến Ba. Dù con lựa chọn học tiếp lên đại học hay từ bỏ nó để đi làm kiếm tiền, ba vẫn là người ở phía sau lưng ủng hộ con hết tất cả.” Ông ấy luôn tự cố gánh vác mọi thứ một mình, tự ôm hết tất thảy áp lực, gánh nặng vào trong lòng; ông không để một ai trong gia đình phải lo toan về bất kì vấn đề gì. Đến khi có quá nhiều thứ đặt ở trên vai ông nặng nề đến mức, tôi đã thấy ông ấy ôm lấy khuôn mặt ướt đẫm nước mắt bật khóc một mình trong một góc phòng tăm tối không có lấy một tia sáng.

Từ khoảnh khắc tình cờ ấy, tôi quyết định con đường mà bản thân phải đi. Đó là tôi chọn từ bỏ tiếp tục học lên đại học và sẽ đến cửa hàng phụ giúp công việc cùng Ba, mà đến tận bây giờ tôi vẫn không hối hận một chút nào về quyết định ấy. Tôi cũng muốn được cùng ông ấy sẻ chia về những lo toan, mệt nhọc thường ngày, tôi cũng muốn tự mình trải nghiệm những tháng ngày được làm việc cùng ông ấy, tôi cũng muốn biết cảm xúc của Ba ra sao khi làm trụ cột kinh tế trong gia đình. Mãi đến khi tôi trải nghiệm hết tất thảy những gì mình mong muốn trong suốt ba năm qua, tôi mới biết rằng thì ra Ba đã luôn vất vả, chăm chỉ nỗ lực từng ngày bất kể trời nắng hay trời mưa, trời âm u thoáng mát hay trời nổi giông gió bão tố.

Bao giờ ông ấy cũng giữ nét ôn hoà, nghiêm nghị trên khuôn mặt dù khách hàng có khó tính, cau có, gây khó gây dễ; tôi vẫn chưa thấy ông ấy nổi giận quát mắng đuổi khách hàng hay thậm chí là nặng lời bao giờ cả. Bên cạnh đó Ba rất kiên nhẫn từ tốn khuyên bảo tôi mỗi lúc tôi cộc cằn, nóng tính, bốc đồng với khách hàng bằng những câu thành ngữ tục ngữ của ông bà xưa để lại như: “Chớ thấy sóng mà ngã tay chèo”, “Chịu khó nhẫn nại làm nên cơ hồ”, “Một điều nhịn, chín điều lành”. Nhiệm vụ tiếp theo của tôi là tự đi mà tìm hiểu lấy nghĩa của những câu đó rốt cuộc là như thế nào và khắc ghi nó vào lòng.

Đến tận bây giờ tuy tôi đã lấy chồng và ở nơi xa nhưng chưa một giây một phút nào tôi quên đi những gì Ba đã chỉ bảo tôi từ thuở còn bé đến bây giờ. Tôi vô cùng trân quý và trân trọng mọi khoảng khắc ông ấy ở bên tôi, nhất là khoảng thời gian cả nước đang gồng mình chống dịch; tôi lại thấy nhớ ông ấy nhiều hơn. Tôi hối hận lắm thời còn học cấp 3, tuổi dậy thì nổi loạn làm nhiều lần tôi tranh cãi đối nghịch với Ba; khiến ông buồn phiền lo lắng mà tôi không hề hay biết mình đã làm tổn thương ông ấy nhiều cỡ nào. Bây giờ tôi chỉ mong dịch bệnh mau chóng đi qua một cách bình an để tôi lại được gặp Ba mỗi ngày, để tôi có thể hiểu ông ấy hơn và còn để tôi có thể bù đắp những gì mình đã gây ra như cách tôi tự sửa chữa mọi lỗi lầm của mình trong quá khứ.

Còn bạn thì sao? Liệu bạn sống xa gia đình và người thân, bạn có đang nhớ người cha, người bố, người ba của mình hay không? Còn tôi nhớ ông ấy nhiều lắm!

© Tôn Uyển Mễ Bối - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 552: Kẽ hở của hạnh phúc

Tôn Uyển Mễ Bối

Sống chậm với chính mình để thấy trước mắt có muôn vàn màu sắc!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top